Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1789

“Thật ra thì chuyện này cũng không lớn đâu, chỉ là hiện tại công ty của chú được xây dựng ở đây, cần thuê luật sư để giúp đỡ bọn chú giải quyết các công việc hàng ngày.” Mạc Cẩm Thành nói rất đơn giản.

Vân Chi Lâm nhẹ gật đầu nói: “Chuyện này không thành vấn đề, xin hỏi công ty của chú tên là gì.”

“Tập đoàn GT.” Mạc Cẩm Thành nói xong, cầm lấy tách trà nhấp một ngụm.

Lời vừa nói ra, Vân Chi Lâm lập tức ngẩn người: “Tập đoàn GT?” Mặc dù là anh ta không lăn lộn trong giới kinh doanh giống như là Bắc Minh Quân.

Nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không biết gì cả, tập đoàn GT là một tập đoàn có khối tài sản kếch xù.

Anh ta tiếp tục nói: “Chú Mạc, cháu có một thắc mắc chú đừng cảm thấy lạ nha. Cháu nghe nói là tổng giám đốc của tập đoàn GT ngay cả người của tập đoàn cũng rất hiếm khi được nhìn thấy…”

“Được rồi, chú biết là cháu muốn hỏi cái gì.” Mạc Cẩm Thành cắt ngang lời nói phía sau của anh ta: “Tập đoàn GT của bọn chú đã ký hợp đồng thiết kế tòa trụ sở với tập đoàn Bắc Minh thị, nếu như cháu có nghi vấn thì có thể đi hỏi bọn họ liền rõ ràng ngay thôi.”

Vân Chi Lâm nghe nói Bắc Minh thị cũng tham gia vào chuyện này, biểu thị cái gì, cái thằng cha Bắc Minh Quân lắm lông đó, chuyện mà anh ta đã đồng ý rồi thì mình còn có cái gì để nói nữa đâu.

“Được rồi, chú Mạc, tờ đơn này bọn cháu nhận, bọn cháu sẽ phá luật sư đến đó rất nhanh thôi.” Vân Chi Lâm nói xong thì chìa tay về phía của Mạc Cẩm Thành.

Mạc Cẩm Thành nhẹ giọng mỉm cười: “Chi Lâm, cháu phải gọi ta là dượng.”

Dượng? Cái này làm cho Vân Chi Lâm càng ngớ người hơn.

Đương nhiên là Cố Tịch Dao biết nguyên nhân của chuyện này, dì Như Khiết với Mạc Cẩm Thành cũng đã ở bên nhau rồi.

Dư Như Khiết lại là dì của Vân Chi Lâm, Mạc Cẩm Thành không phải là dượng thì là cái gì?

Nhưng mà cô cũng không thể vạch trần cửa sổ giấy này.

Thật ra thì Vân Chi Lâm cũng đã nghe mẹ mình kể một vài chuyện liên quan tới dì, sắp xếp mối quan hệ lại, đúng là chuyện như thế.

“D…dượng.” Cho đến bây giờ Vân Chi Lâm cũng chưa từng gọi như vậy, quả thật là hơi không quen.

Mạc Cẩm Thành cười khoác tay nói: “Được rồi được rồi, cháu muốn gọi cái gì thì cứ gọi cái đó đi.”

Lúc này Cố Tịch Dao thì lại vui vẻ, trực tiếp gọi Vân Chi Lâm một tiếng: “Anh họ nuôi.”

(0_0)

Tiếng gọi này giống như là một con dao găm đâm thẳng vào trong trái tim nhỏ bé đầy sinh lực của Vân Chi Lâm.

Vỡ nát không còn lại một chút mảnh vỡ nào.

Vân Chi Lâm ai oán nhìn Cố Tịch Dao một chút, lần này anh ta cũng không thể suy nghĩ vớ vẩn cái gì nữa, nếu không thì sẽ rất bối rối.

Mạc Cẩm Thành nhìn hai người bọn họ cười cười, thật ra từ lúc nãy ông ta đã nhìn ra được hình như là Vân Chi Lâm đối với Cố Tịch Dao không phải là bình thường.

“À đúng rồi, Chi Lâm, mẹ của cháu thế nào? Đã hơn hai mươi năm rồi không gặp bà ấy.” Mạc Cẩm Thành là hỏi thay cho Dư Như Khiết.

Bà ấy đã ở Sabah nhiều năm như vậy rồi, ngoại trừ nhớ nhung Bắc Minh Quân, còn lại chính là cô em gái Dư Như Hân của bà ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK