Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1627

Chuyện này có chút khác thường.

Bình thường rất ít khi anh chịu nhìn Phỉ Nhi một chút, bây giờ không biết lại uống lộn thuốc gì, thế mà còn chủ động đi tìm Phỉ Nhi.

“Cô có biết Quân tìm Phỉ Nhi có chuyện gì không?” Giang Tuệ Tâm hỏi.

Người giúp việc lắc đầu: “Thưa bà Bắc Minh, cái này tôi cũng không biết rõ nữa.”

Phỉ Nhi buông bàn tay đang kéo Giang Tuệ Tâm ra, mỉm cười nói: “Dì Bắc Minh, Quân tìm cháu chắc chắn là có chuyện gì đó, cháu đi đến đó xem thử, dì cứ ở đây ngắm hoa trước đi.”

“Thôi được rồi, để ta ngắm hoa xong thì lại đi vào đó tìm cháu.” Giang Tuệ Tâm nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lại dặn dò người giúp việc: “Cô trở về phòng bếp, kêu đầu bếp làm hai bát canh tổ yến đường phèn tuyết lê, một lát nữa tôi với Phỉ Nhi sẽ dùng.”

Sau khi Phỉ Nhi chào Giang Tuệ Tâm một lần nữa, liền đi về phía phòng sách của Bắc Minh Quân.

Trên đường đi, trong lòng của cô ta thật sự không ổn định, lúc nãy dáng vẻ vội vội vàng vàng của người giúp việc đã khiến cho cô ta cảm thấy kỳ quái.

Bình thường người giúp việc nhìn thấy Bắc Minh Quân cũng sẽ không trở nên như thế này, cho dù là truyền lời thì cũng sẽ không có biểu hiện như vậy.

Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng luôn có một loại cảm giác xấu.

Bất kể là như thế nào, cô ta cũng phải kiên trì đối mặt.

Bước đến cửa phòng sách của Bắc Minh Quân, cô ta sửa soạn là quần áo của mình một chút, sau đó đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa hai lần.

Cửa được mở ra rất nhanh, người đứng ở cửa mở cửa chính là Hình Uy.

Anh ta lễ phép gật đầu với Phỉ Nhi rồi nói: “Cô Phỉ Nhi.”

Phỉ Nhi cũng nhanh chóng gật đầu đáp lễ lại, cô ta chậm rãi đi vào trong phòng sách, lúc này nhìn thấy Bắc Minh Quân đang đứng trước tủ sách đưa lưng về phía mình.

Không đợi Phỉ Nhi nói chuyện, Hình Uy ở sau lưng của cô ta mở miệng trước: “ông chủ, cô Phỉ Nhi đến rồi.”

“Ừm.” Bắc Minh Quân trầm rộng lên tiếng, sau đó đưa tay lên khoác khoác.

Hình Uy quay người rời khỏi phòng sách, cũng đóng cửa lại.

Giờ phút này, ở trong phòng chỉ còn lại hai người là Bắc Minh Quân và Phỉ Nhi.

Phỉ Nhi cảm thấy giờ phút này trong căn phòng trở nên lạnh lẽo khác thường, lạnh đến nỗi thân thể của cô ta cũng không chịu được mà run một cái.

Nhưng mà cô ta vẫn bình ổn tâm trạng, đi về phía trước mấy bước, nói với Bắc Minh Quân: “Quân, anh tìm em có chuyện gì không?”

Bắc Minh Quân từ từ xoay người lại, Phỉ Nhi nhìn thấy nét mặt bình tĩnh như nước của anh, trong lòng lập tức giật mình.

Đây là lần đầu tiên mà cô ta nhìn thấy Bắc Minh Quân như thế này.

“Bắc Minh, Quân, anh sao vậy, sắc mặt khó coi như vậy, có phải là bị bệnh rồi không? Để em đi gọi bác sĩ khám cho anh một chút.” Phỉ Nhi nói xong liền muốn quay người lại.

Bắc Minh Quân nhìn Phỉ Nhi, giọng nói lạnh lùng: “Không cần đâu, anh không sao, lần này gọi em đến đây là có chuyện muốn hỏi em.”

Phỉ Nhi chợt cảm thấy không ổn, nhưng mà cô ta lại không nghĩ ra mình đã làm ra chuyện gì để cho Bắc Minh Quân như thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK