Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1475

Cố Tịch Dao cúp điện thoại, quay về nhà, lấy vali của Dương Dương ra bắt đầu thu dọn.

“Dao, cháu làm cái gì vậy?” Anna nghi hoặc nhìn cô.

“Bà Bắc Minh đã xuất viện rồi, bà ấy phái người tới đón Dương Dương trở về.” Cố Tịch Dao nói.

“Bà nội xuất viện nhanh như vậy sao, giờ con thật không muốn trở về đâu.” Khuôn mặt nhỏ của Dương Dương hiện ra vẻ thất vọng, còn có chút không nỡ.

Vậy là nó lại phải trở lại nhà Bắc Minh, lại cả ngày đối mặt với bà nội lúc nào cũng khó tính với nó, còn có đồ xấu xí nhìn thấy là bực bội đó nữa.

Tất nhiên, Cố Tịch Dao hiểu suy nghĩ của con trai, nhưng mà cô có thể làm thế nào chứ. Nếu Bắc Minh Quân đã thực hiện thỏa thuận thì cô cũng không thể tùy tiện phá hỏng, hơn nữa hiện tại, dựa vào bản thân thì cô không có thực lực để tranh đoạt với Bắc Minh Quân.

“Cục cưng, sau khi con về nhà bà nội thì nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời, hai ngày nay biểu hiện của con rất tốt, thành tích cũng đi lên, khiến mẹ rất vui mừng. Cho nên sau khi trở về con cũng phải tiếp tục cố gắng, con nghe chưa?” Giờ đây, Cố Tịch Dao cũng đã quen với việc gặp rồi lại chia xa thế này, nên vừa dọn đồ cho Dương Dương vừa dặn dò nó.

Trình Trình kéo bàn tay nhỏ của Cửu Cửu đứng bên cạnh nhìn: “Anh Dương Dương, sau này anh phải thường xuyên trở về thăm bọn em đấy, nếu không em sẽ quên anh.”

Dương Dương đi đến trước mặt Cửu Cửu nhếch môi cười một tiếng: “Nếu em dám quên anh thì lần sau anh đến sẽ cho em ăn phao câu gà.”

Cửu Cửu nghe xong, lập tức dùng tay nhỏ che miệng lại, cau mày nhìn Dương Dương: “Nếu anh cho em ăn phao câu gà, em sẽ cho anh ăn *** gà.”

Trình Trình đưa tay vỗ bả vai Dương Dương: “Bà nội nghiêm khắc với em cũng là vì tốt cho em. Ba bận rộn, em đừng gây thêm phiền phức gì cho ông ấy, đây cũng là có lợi cho em.”

“Điều này không cần mọi người nhắc nhở, em tự biết nên làm như thế nào.” Dương Dương tràn đầy tự tin nói.

Anna mỉm cười: “Dương Dương đã lớn rồi, không cần người khác chỉ điểm đúng không?”

Dương Dương quay đầu tán thành với Anna: “Đúng thế, giờ cháu cũng không phải Cố Dương Dương trước kia nữa.”

Trong lúc bọn họ trò chuyện vui vẻ, thì nghe thấy bên ngoài vọng vào tiếng ô tô.

Cố Tịch Dao vội thu dọn nốt chỗ đồ đạc còn lại của Dương Dương cho vào trong vali, sau đó nói: “Dương Dương, chúng ta ra ngoài thôi.”

Dương Dương khẽ gật đầu.

Khi Hình Uy còn chưa tắt máy xuống xe, Cố Tịch Dao đã kéo va li ra, Dương Dương chạy ngay phía trước cô.

“Hi, chú đầu bếp, đã lâu không gặp.” Dương Dương vừa nói vừa vẫy tay với Hình Uy.

“Cậu chủ Dương Dương.” Dứt lời, Hình Uy vội mở cửa xuống xe, sau đó nói với Cố Tịch Dao đang nhấc vali cách đó không xa: “Cô Cố, để tôi.”

Dứt lời, Hình Uy bước mấy bước đã đi tới trước mặt cô, duỗi tay, nhận lấy va li của Dương Dương, xoay người đi về phía sau xe, mở cốp xe, để vali vào.

Cố Tịch Dao đưa Dương Dương lên xe.

Sau đó Hình Uy cũng lên xe, Cố Tịch Dao nói với Hình Uy nói: “Chúng ta đừng về nhà Bắc Minh ngay, hãy lái xe đến nơi khác, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Hình Uy nhíu mày, nhưng vẫn gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK