Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1948

“Cậu Thần, anh đây cũng quá keo kiệt rồi? 15 tỷ đối với anh mà nói, lông cũng không tính được một cọng.” Bùi Vũ Ninh không phục, rất không phục, bọn họ nhẫn tâm bóc lột một người nghèo như vậy sao?

Cậu ba Nguyễn đảo mắt liếc nhìn Bùi Vũ Ninh, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi với người phụ nữ của tôi giống nhau, một cọng lông cũng không dứt.”

Từ cậu ba Nguyễn nói rõ ràng là dùng từ ngữ mà Bùi Vũ Ninh vừa rồi đã dùng.

F*ck! F*ck! F*ck! Bùi Vũ Ninh lúc này muốn ói máu, cô ta vừa rồi chỉ thuận miệng nói như thế, cậu ba Nguyễn lại dùng theo để đáp trả như thế?

15 tỷ của cô ta? Cô ta vừa rồi có phải đầu bị úng nước không, tại sao lại nhắc đến chuyện 15 tỷ với Nguyễn Hạo Thần?

Tô Khiết lặng lẽ ra hiệu bằng một thế tay cho cô ta, ép lửa giận sắp bùng phát của Bùi Vũ Ninh xuống.

“Được, tôi làm, một mình tôi làm, tôi bảo đảm làm tốt công việc.” Bùi Vũ Ninh lúc này tức muốn bốc hỏa, nhưng có cho cô ta mượn lá gan này nữa cô ta cũng không dám cương với Nguyễn Hạo Thần, cho nên, cô chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh làm việc.

“Tôi sẽ cho người đến giúp cô.” Nguyễn Hạo Thần tự nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, chuyện này cần khẩn trương giải quyết, chỉ dựa vào một mình Bùi Vũ Ninh quả thật không được.

Người anh mời chắc đã đến rồi, vừa hay cùng Bùi Vũ Ninh xử lý chuyện này. Để hai người bọn họ ở cùng, chuyện này ngược lại không cần lo lắng nữa.

Bùi Vũ Ninh thấy người anh mời đến, chắc chắn sẽ càng ngoan, càng nghe lời.

Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi nhếch lên, dường như thấp thoáng tia ý cười.

Được rồi, cậu ba Nguyễn chính là người có thù tất báo, đắc tội với cậu ba Nguyễn, hậu quả đó…

“Ai? Anh cho ai đến giúp tôi?” Mắt của Bùi Vũ Ninh nhanh chóng chớp chớp, rõ ràng có hơi tò mò, nói thật cô ta vẫn hy vọng Tô Khiết giúp cô ta, năng lực của Tô Khiết cô ta tin.

Có điều, người Nguyễn Hạo Thần mời đến chắc chắn không phải nhân vật đơn giản bình thường, cho nên, Bùi Vũ Ninh vẫn rất mong chờ.

“Rất nhanh cô sẽ biết thôi.” Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn cô ta, trả lời đầy thâm ý.

Nghe ngữ khí này của Nguyễn Hạo Thần, Bùi Vũ Ninh đột nhiên rùng mình, bỗng có một loại cảm giác không tốt.

Không, là một loại dự cảm rất không tốt!!

Cậu ba Nguyễn sau đó dẫn Tô Khiết nhanh chóng rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi khách sạn, cậu ba Nguyễn mãi không có lên tiếng, sắc mặt rõ ràng có hơi âm trầm.

“Chuyện này tôi không phải cố ý giấu anh…” Tô Khiết suy nghĩ một lát, vẫn quyết định chủ động mở miệng.

Lúc đó khi anh gọi điện cho cô, cô vừa hay phát hiện bị người theo dõi, trong điện thoại cũng không kịp giải thích với anh.

Sau đó lại xảy ra chuyện thư ký Lưu lừa cô…

“Không phải cố ý giấu tôi?” Cậu ba Nguyễn đảo mắt, nhìn sang cô, trong đôi mắt hơi nheo lại lập tức lan ra khí tức nguy hiểm đó.

Tô Khiết chạm vào ánh mắt nguy hiểm đó của anh, nhất thời không có nói thêm gì nữa.

“Tô Khiết, nói thử xem, em còn giấu tôi cái gì?” Cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm cô, lúc này lồ ng ngực của anh hơi phập phồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK