Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1797

Thôi mặc kệ cậu ta đi.

“Vậy cậu chờ tôi ở dưới sảnh một lát.” Bắc Minh Quân dặn dò Hình Uy, sau đó đi theo Cố Tịch Dao đến cửa phòng tổng thống của Mạc Cẩm Thành.

Cố Tịch Dao nhẹ nhàng ấn chuông cửa, một lát sau cửa liền mở ra.

Mạc Cẩm Thành liếc mắt liền nhìn thấy Bắc Minh Quân đi theo sau lưng của Cố Tịch Dao.

“Quả nhiên Bắc Minh tổng đã ra tay.” Mạc Cẩm Thành vừa đi vừa mở miệng nói với bọn họ.

Cố Tịch Dao quay người đóng cửa kỹ lại, sau đó kéo một cái ghế ra ngồi ở bên cạnh.

Bắc Minh Quân và Mạc Cẩm Thành ngồi đối diện nhau.

“Mạc tổng, không biết là ông gọi tôi lên đây là có vấn đề gì?” Bắc Minh Quân nói chuyện cũng không hề khách khí.

Mạc Cẩm Thành nở nụ cười nhìn Bắc Minh Quân, chỉ tách trà ở trên bàn rồi nói: “Đã đến lâu rồi, uống chút nước ăn chút bánh đi.”

Bắc Minh Quân khoác tay nói: “Mạc tổng, tôi không có thời gian dư dả giống như ông đâu, trên tay tôi còn có rất nhiều chuyện chờ tôi trở về để xử lý.”

“Nếu Bắc Minh tổng là một người luôn bận rộn, vậy thì tôi nói ngắn gọn thôi. Tôi công nhận phương án thiết kế của cậu, trừ cái đó ra thì tôi còn hi vọng Bắc Minh thị của các cậu có thể biến bản thiết kế này trở thành sự thật.” Mạc Cẩm Thành nói, sau đó nâng tách trà lên uống một ngụm, nhưng mà từ nãy đến giờ ánh mắt đều không hề rời khỏi Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân cũng nhìn Mạc Cẩm Thành, anh thờ ơ cười cười: “Cảm ơn sự ưu ái của Mạc tổng, là một cá nhân, tôi cũng không muốn tham gia vào chuyện này.”

Lúc nãy Cố Tịch Dao nghe thấy ba nuôi nói muốn giao công trình này cho Bắc Minh thị, cô liền nghĩ đến Bắc Minh Quân chắc chắn sẽ không đồng ý.

Quả nhiên là anh lại từ chối ngay trước mặt.

Đối với câu trả lời chắc chắn như thế này, Mạc Cẩm Thành cũng không cảm thấy bất ngờ gì.

Chỉ có điều là ông ta vẫn ôm theo một hi vọng như lúc trước: “Bắc Minh tổng, tôi cảm thấy tập đoàn của hai chúng ta đã bắt tay với nhau rồi, vậy thì chuyện này đối với Bắc Minh thị của các người hay là tập đoàn GT của chúng tôi mà nói đều xem như là cả hai cùng có lợi.”

Bắc Minh Quân gật đầu: “Tôi vô cùng tán thành lời nói này của Mạc tổng, chỉ có điều là ông chỉ nghe nửa câu đầu của tôi.”

Anh trầm mặc một hồi rồi nói tiếp: “Là một tổng giám đốc của một tập đoàn, không thể đặt ân oán cá nhân ở bên trong, nên tôi vẫn đưa ra quyết định đồng ý tiếp tục hợp tác với tập đoàn của các người.”

Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Bắc Minh Quân đã gật đầu đồng ý, trên mặt của ông ta cũng hiện ra chút ý cười, cầm lấy tách trà: “Ở chỗ của tôi không có rượu, chúng ta cứ lấy trà thay rượu, uống cạn tách này.”

Vừa nói vừa ra hiệu cho Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, chúng ta cạn ly với nhau đi.”

Sau khi uống trà xong, Bắc Minh Quân đứng dậy: “Mạc tổng, tôi còn có chuyện khác, xin đi trước.” Nói xong thì quay người rời đi.

Cố Tịch Dao quay người lại nhìn bóng lưng của Bắc Minh Quân rời đi, anh thật sự không muốn ở đây lâu thêm một giây nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK