Mục lục
Ông Xã, Không Có Việc Gì Đừng Giả Bộ Đáng Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ sau khi Lý Ngọc Thục rời đi, Dương Hoa Phong liền trở nên ngợp trong xa hoa đồi trụy, hành vi càng ngày càng phóng đãng. Đến ngay cả cha của anh ta cũng đã có vài lần quát bảo anh ta phải ngưng lại cái loại hành vi hoang đường này. Nhưng mà Dương Hoa Phong lại không có cách nào khống chế được bản thân. Năm đó anh ta cũng đã từng cầu xin Lý Ngọc Thục để cho cô ta trở lại bên người mình. Nhưng mà Lý Ngọc Thục kia lại nói với Dương Hoa Phong rằng, đứa nhỏ đã bị xoá sạch rồi, như vậy duyên phận của bọn họ cũng đã đến tận cùng rồi.

Cho đến khi Mục Vũ Phi mang thai, Lý Ngọc Thục cấu kết cùng với Vương Doãn Đức ở một chỗ cùng nhau, Dương Hoa Phong liền hoàn toàn phẫn nộ rồi. Dương Hoa Phong tìm đến Lý Ngọc Thục, bi thương chất vấn cô ta vì sao năm đó lại rời khỏi anh, Lý Ngọc Thục đã nói lại với Dương Hoa Phong một câu, khiến chấp cho anh khó có thể nhận được. Lý Ngọc Thục đã nói, là vì Mục Vũ Phi cảm thấy cô ta có lòng dạ khó lường đối với Vũ Thiên, cho nên không muốn nhìn thấy cô ta có một tí liên quan nào cùng với người nhà của Mục Vũ Phi. Về sau, Mục Vũ Phi luôn luôn chìm đắm ở trong sự thống khổ, không thể nào có thể tự kềm chế được bản thân. Nhất là khi nhìn thấy Lý Ngọc Thục bị Vương Doãn Đức tìm mọi cách đùa bỡn, lại càng làm cho tim của Dương Hoa Phong đau đớn giống như bị đục khoét vậy.

Dương Hoa Phong thông qua lưu luyến bụi hoa, kết giao cùng với đủ các loại phụ nữ khác nhau, để phát tiết những bất mãn cùng sự thống khổ ở trong lòng. Ngay cả việc bị xã hội thượng lưu ở thành phố A đặt cho cái tên là " công tử phong lưu ", anh ta cũng không thèm quan tâm.

"Em xác định là phải đi hay sao?" Liệt Dương nhìn Mục Vũ Phi có chút bất an. Những vũ điệu mặt nạ được tổ chức bởi những chàng trai phóng túng này, đối với Mục Vũ Phi mà nói, quả thực là quá nguy hiểm.

Mục Vũ Phi đánh giá lại quần áo của mình một phen, váy dài vai trần màu đỏ, giày cao gót màu trắng, thật sự là phù hợp cách trang điểm của những cô gái hồng lâu trong xã hội thượng lưu. Cô cúi đầu nhìn nhìn chiếc mặt nạ do chính mình tuyển chọn. Cả chiếc mặt nạ là một màu trắng bệch, chỉ có dùng một chút tơ vàng chỉ bạc buộc vòng quanh hoa văn Mẫu Đơn, ở mắt trái mặt nạ, còn chấm lên đó một giọt nước mắt màu đỏ.

Mục Vũ Phi đeo mặt nạ lên trên mặt mình, giọng nói đầy vẻ lạnh lẽo: " Dương Hoa Phong đã liên thủ cùng với kẻ phản bội, lần đầu tiên thiếu chút nữa đã làm hại em và Vũ Thiên chịu cảnh hai phương trời xa cách. Đến lần này lại tham dự vào việc đoạt đi tính mạng của hai vợ chồng anh trai thứ Tư của em. Em muốn tự tay giải quyết cái tên Dương Hoa Phong này!

Mục Vũ Phi thẳng theo chỗ bí mật đi vào trong hội trường. Vừa vào cửa là cô lập tức trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý. Thân hình của cô bốc lửa, trang phục quá mức lớn mật. Chiếc mặt nạ tinh xảo đeo trên mặt lại càng tôn cô lên, giống như một đóa hoa Mẫu Đơn kiều diễm, ở trước mặt mọi người chậm rãi nở rộ.

Rất nhanh, nhóm công tử ca đã bao bọc vây quanh Mục Vũ Phi, nói qua một ít những câu chuyện mang màu sắc chế nhạo. Mục Vũ Phi chỉ cười khẽ. Những cô gái có thể tới nơi này, nếu không phải là con nhà danh môn thục viện, đều là một số những cô gái vật chất muốn trở thành đồ chơi của đàn ông.

Mục Vũ Phi liếc tìm bóng dáng của Dương Hoa Phong, phát hiện anh ta chính là đang ở trên sân thượng buồn khổ hút thuốc, liền xách làn váy lên, chậm rãi đi tới.

"Theo giúp tôi nhảy một điệu đi." Mục Vũ Phi phun ra một luông khí thơn mát như lan ở bên tai Dương Hoa Phong.

Dương Hoa Phong quay đầu lại, quét mắt nhìn quanh thân Mục Vũ Phi, nghiền ngẫm nhìn vưu vật trước mắt mình. Sau đó anh ta liền đưa tay ôm lấy vòng eo của Mục Vũ Phi đi vào trong sàn nhảy. Trên người của Mục Vũ Phi phun một loại nước hoa có hương vị làm dụ dỗ, mê hoặc lòng người. Dương Hoa Phong nhìn Mục Vũ Phi ánh mắt của anh ta càng ngày càng trở nên cực nóng. Bàn tay Dương Hoa Phong cũng càng ngày càng hạnh kiểm xấu, theo hông của cô dời xuống bên dưới.

Muốn tìm hoa ở nơi cô sao! Mục Vũ Phi mạnh mẽ chế trụ bàn tay của Dương Hoa Phong, lắc đầu nói như oán trách: "Trước công chúng, đừng có bất nhã như vậy."

Nếu có thể lựa chọn, Mục Vũ Phi thật sự không muốn xuống tay ở tại vũ hội này. Thế nhưng mà, từ khi Dương Hoa Phong làm chuyện ngáng chân đối với nhà họ Vũ cho đến sau này, Dương Hoa Phong liền càng ngày càng hay trở nên kinh hãi. Mỗi nơi mỗi lúc, anh ta đều bảo hộ cho chính mình cực kỳ chu đáo. Hơn nữa, nếu như Vũ Thiên biết Mục Vũ Phi ăn mặc thành như thế này, còn bị đàn ông vây xem như vậy, cô sẽ chết cực kỳ thảm!

"Cũng đã dám tới cái vũ hội này rồi, còn có cái gì tốt đẹp mà còn làm ra vẻ kia chứ!" Dương Hoa Phong cười nhạo, nói.

Mục Vũ Phi làm ra vẻ tức giận, dừng bước lại, ghé vào gần sát lỗ tai của Dương Hoa Phong nói: "Làm ra vẻ cũng là muốn xem xem lưng vốn thế nào! Tôi đây là có tư cách này, không phải sao?" Dứt lời, Mục Vũ Phi xoay người, dời bước đến hội sở bí mật ở bên ngoài rạp, nhìn Dương Hoa Phong có chút khiêu khích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK