(*) Hỉ nộ vô thường: Người có tính tình lúc vui lúc buồn thất thường.
Nhìn thấy bộ dáng của cháu trai cháu gái nhà mình dường như là muốn chống lại đến cùng, ông cụ Hứa triệt để nổi giận rồi. Ông cụ vung bàn tay to của mình lên, liền cách chức chức vị của Hứa Nhân luôn, còn ra lệnh cưỡng chế buộc bọn họ phải nâng đỡ Hứa Phàm lên vị trí đó. Vì thế người trong nhà họ Hứa đã ồn ào không ít. Nhưng do làm ầm ĩ nhiều phen mà không có kết quả, tâm của người nhà họ Hứa liền lạnh đi. Bọn họ thật sự không có cách nào để thoát khỏi ông cụ Hứa.
"Lão Tứ, anh chuẩn bị xuất ngoại rồi." Hứa Nhân bất đắc dĩ vỗ vỗ lên bả vai người em trai của mình.
Hứa Liêm kinh ngạc xem nhìn người anh cả của mình. Hứa Nhân vậy mà cứ như vậy chịu khuất phục rồi sao? Trong lòng xám xịt như tro bụi, Hứa Khiết nhún nhún vai vẻ không có sao hết, nói: "Tôi cũng không xong, dù sao tôi cũng đã mượn ba ít tiền, chuẩn bị cưới vợ, sống cuộc sống yên ổn qua ngày rồi. Ông cụ đã muốn nâng đỡ Hứa Phàm, chúng ta cũng vui vẻ thanh nhàn."
Hai anh em nhà họ Hứa kia nhìn Hứa Khiết một mặt đầy hắc tuyến. Người khác có lẽ không biết, nhưng mà ở nhà này, uy danh của cô hai nhà họ Hứa vẫn thật là vang dội. Cho tới tận bây giờ, cô hai nhà họ Hứa cũng chưa từng bao giờ ý thức được bản thân mình là một phụ nữ. Đến bây giờ còn công nhiên kêu gào muốn cưới vợ là sao ? Nữ Nữ mến nhau, người nhà họ Hứa sẽ không cho phép!
"Em gái à, em cũng không thể lầm đường lỡ bước như vậy được đâu!" Hứa Nhân lệ rơi đầy mặt, nói khuyên bảo em gái.
"Chị à, cho dù thế nào, chị cũng không thể hủy hoại bản thân mình như vậy chứ!" Hứa Liêm cũng nói theo sát phía sau.
"Mọi người định làm gì vậy?" Hứa Khiết bất mãn nhìn hai anh em nhà kia, "Tôi đây cưới vợ, các người lại cũng muốn quản đông quản tây nữa sao? Nói cho hao người biết, tôi đây đã quyết định là cưới rồi! Ai dám phản đối tôi, đừng trách tôi nổi nóng!"
Theo người tới cùng, nhưng thấy tâm ý của Hứa Khiết đã quyết rồi, Hứa Nhân chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhưng mà, chung quy là em cũng phải mang người đến cho chúng ta gặp gỡ một chút chứ?"
Chủ ý của Hứa Nhân chính là muốn bản thân mình cùng Hứa Liêm sẽ đến gặp gỡ người mà Hứa Khiết muốn kết hôn trước đã. Mặc dù nói, tâm ý em gái của nhà mình, ngay từ nhỏ cũng đã khó có thể lay động, nhưng mà đối mặt với người kia, bọn họ hẳn là cũng vẫn có biện pháp. Nếu không được thì có thể sẽ dùng tiền! Bất kể có nói thế nào đi nữa, việc này nhất định không thể để cho cha của bọn họ biết được. Bằng không nhất định bọn họ sẽ bị tức giận đến hộc máu!
Bất quá vào thời điểm bọn họ nhìn thấy Lãnh Phong, từ nội tâm hai người liền lập tức phát ra một hơi thở dài nhẹ nhõm. Nỗi lo lắng của phần mộ tổ tiên của nhà họ Hứa, rốt cục bây giờ thì đã nhẹ nhàng như một làn khói nhẹ rồi. Chắc hẳn là do nghe được nỗi lòng khổ sở của bọn họ khi cầu nguyện, cho nên người phụ nữ vốn sẽ phải xuất hiện kia lại biến thành đàn ông!
"Anh à, anh thật không dễ dàng rồi!" Hứa Liêm nắm lấy tay của Lãnh Phong, kích động cảm thán nói.
Lãnh Phong bị lời nói này của Hứa Liêm làm cho đầu tóc rối tung rối mù lên, vì phải suy nghĩ theo cách của người khác, cũng không biết mình nên suy nghĩ thế nào. Ngày hôm nay, vốn dĩ Lãnh Phong bận công việc, nhưng mà vị Nữ Vương đại nhân cường thế Hứa Khiết kia, lại dám cứng rắn cưỡng ép anh phải đi đến nơi này… Việc này, cho tới cùng là đã xảy ra chuyện gì đây?
"Lãnh tiên sinh trước kia là làm cái gì?" Hứa Nhân không hổ là anh trai cả trong nhà, cho dù anh và Hứa Liêm đều đang kích động và ức chế đến mức không thể nào chịu được! Thế nhưng mà vẫn còn làm ra vẻ trấn tĩnh, mở miệng hỏi Lãnh Phong.
Lãnh Phong nhíu nhíu mày, hỏi lại vẻ có chút không xác định: "Thế này. . . Xem như là đã được gặp trưởng bối rồi hay sao?"
"Đúng vậy, huynh trưởng như cha, chúng ta chính là đại biểu do người trong nhà phái tới." Hứa Nhân gật gật đầu.