Mục lục
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Danh tính: Đại Ỷ Ti, tu vi: tuyệt thế trung kỳ ”

Lập tức vận dụng Thuật Thăm Dò, Ngô Chính liền có thể nhìn ra được danh tính và tu vi của lão bà đang dắt theo một bé gái.

Người này không ai khác chính là Tử Sam Long Vương Đại Ỷ Ti đang đóng giả làm Kim Hoa Bà Bà chủ nhân của Linh Xà đảo, còn đứa bé gái kia hẳn là Ân Ly con gái của Ân Dã Vương.

“ Khụ khụ... ”

Tiếng ho khan đi trước, người mới lại xuất hiện theo sau, Kim Hoa Bà Bà thần sắc cực kỳ âm trầm nhìn lướt qua đám người trước mắt, sau đó dừng lại ở thân ảnh Hồ Thanh Ngưu.

Mọi người đồng loạt đứng dậy, tất cả đều vào tư thế chuẩn bị nghênh chiến, duy chỉ ba người Ngô Chính, Đông Phương Bạch và Chu Chỉ Nhược vẫn còn ngay ngắn ngồi đó nhâm nhị tách trà trên tay.

Chu Chỉ Nhược ánh mắt lo lắng quay sang hỏi thăm Ngô Chính:

“ Ca ca, bà ta có phải hay không là Kim Hoa Bà Bà đã đả thương đám người bệnh nhân đến cầu y kia? ”

“ Không sai, bà ta làm vậy là để trả thù, không hẳn là việc gì sai trái lắm, dù sao đám người kia trên tay ít nhiều cũng nhuốm máu người vô tội, muội không cần thương tiếc ”

Ngô Chính rất nhàn nhã thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, từ tốn giải thích cặn kẽ cho Chu Chỉ Nhược.

“ Nhưng mà Kim Hoa Bà Bà lần này là muốn giết Hồ thúc thúc, huynh mau ngăn cản bà ta đi! ”

Chu Chỉ Nhược trông thấy mấy cái thủ cấp lăn lóc dưới nền nhà, lại nhìn thấy Kim Hoa Bà Bà thần sắc cực kỳ âm trầm không khỏi lại hối thúc Ngô Chính hành động.

Ngô Chính ngược lại mười phần nhàn nhã không chút kinh động, lại nhấm nháp tách trà sau đó từ tốn nói:

“ Là phúc không phải họa, là họa tránh chẳng qua, cứ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên đi thôi ”

Nghe xong lời nói ngoại trừ Đông Phương Bạch và Chu Chỉ Nhược vẫn còn tỉnh táo, bốn người kia bỗng nhiên trở nên thất kinh.

Đây ý là nói Ngô Chính sẽ không can thiệp vào chuyện này!? Có thể nào hắn cứ như vậy thấy chết mà không cứu, không phải trước đó đã hứa sẽ bảo vệ mọi người hay sao? Phải chăng Ngô Chính là muốn lâm trận bỏ chạy!?

“ Khụ khụ, tiểu tử lựa chọn rất khôn ngoan a, khụ khụ... ”

Kim Hoa Bà Bà ho khan nhép miệng nói, bà ta tựa hồ minh bạch lời nói của Ngô Chính sẽ không nhúng tay vào chuyện này.

Mới đó Kim Hoa Bà Bà còn có chút chần chừ bởi vì ngoại trừ Ngô Chính không thể nhìn thấu sâu cạn, còn có một người nữ tử khăn đỏ che mặt tu vi tuyệt thế sơ kỳ không thể xem thường, cho nên Kim Hoa Bà Bà mới không tức khắc động thủ chờ xem phản ứng.

Lúc này nhận được câu trả lời đồng thời trông thấy đám người kia thất kinh để Kim Hoa Bà Bà âm thầm thở phào nhẹ nhõm không phải trêu chọc vào hai cái nhân vật khó xơi.

“ Ài, oan oan tương báo bao giờ mới hết, tỷ tỷ hà tất phải cố chấp như thế ”

Ngô Chính thần sắc ai oán than đời trách phận, tuy nhiên trong lời nói tựa hồ có chút không đúng.

Tỷ tỷ!?

Mọi người vẫn giữ vững thủ thế không tỏ ra mấy phản ứng còn tưởng rằng Ngô Chính là nói nhầm, thế quái nào mà Kim Hoa Bà Bà trông từ hình dáng bề ngoài cũng đáng tuổi làm ông làm bà của Ngô chính, như thế nào lại gọi thành tỷ tỷ!? Chắc chắn là có nhầm lẫn bên trong.

Nhưng là Kim Hoa Bà Bà hai mắt trừng trắng kinh nghi nhìn lấy thân ảnh thiếu niên trước mắt, đây hẳn là có tật giật mình rất đáng khả nghi.

“ Tiểu tử vô lễ, người vừa gọi cái gì là tỷ tỷ? ”

“ Không phải, hay là gọi là cô cô!? Nhưng là ta thích gọi tỷ tỷ hơn a ”

Ngô Chính khiêu mi đáp lời, nhưng lại rất trêu ngươi không giống như là nghiêm túc.

“ Ngươi... hừ! ”

Kim Hoa Bà Bà bỗng nhiên tức giận đùng đùng lao tới, tuy nhiên bà ta lại bỏ qua cho Ngô Chính mà nhắm tới trước mắt Hồ Thanh Ngưu.

“ Thanh Ngưu! ”

Trông thấy phu quân mình gặp nguy hiểm, Vương Nạn Cô kinh hoảng bất chấp xông đến đứng chắn trước mặt Hồ Thanh Ngưu.

“ Nạn cô, nàng tránh ra, mau tránh ra... ”

Hồ Thanh Ngưu càng kinh hãi hét toáng lên, nhưng ánh mắt vẫn chưa hết hy vọng trong lúc vô tình nhìn qua Ngô Chính vẫn đang nhâm nhi tách trà trên tay.

Ngô Chính cũng không chần chừ đặt xuống tách trà, lớn tiếng hô lên:

“ Diệt Tuyệt sư thái, có người muốn giết đệ tử của người! ”

Kim Hoa Bà Bà đã áp sát tiến tới về phía Vương Nạn Cô đang che chắn lấy Hồ Thanh Ngưu, nhưng khi nghe thấy Ngô Chính lớn tiếng hô to không khỏi khiến bà ta có chút do dự chần chừ.

“ Dừng tay! ”

Đúng lúc này một âm thanh nữ nhân vang vọng từ trên đầu, bên trong ẩn ẩn nội lực uy hiếp lấy tất cả những người đang có mặt ở đây.

Ầm!

Uỳnh!

Bỗng nhiên từ mái nhà tranh một thanh trường kiếm vẫn còn trong vỏ xuyên phá qua mái nhà theo quán tính đáp xuống va chạm thật mạnh với mặt đất ngăn chặn Kim Hoa Bà Bà tiến tới phía trước, tạo thành một đạo âm thanh to lớn chói tai.

Kim Hoa Bà Bà hoảng hốt bị xung lực dư ba đánh bật trở lại, phóng về phía sau giữ một khoảng cách nhất định, ánh mắt chăm chú nhìn lấy thanh kiếm trước mắt.

“ Võ lâm chí tôn

Bảo đao Đồ Long

Hiệu lệnh thiên hạ

Mạc cảm bất tòng

Ỷ thiên bất xuất

Thủy dữ tranh phong ”

( Võ lâm chí tôn, Đồ Long đao là hiệu lệnh thiên hạ không ai dám không theo, nếu Ỷ Thiên kiếm không xuất hiện thì lấy gì để tranh phong)

“ Ỷ Thiên kiếm!? ”

Nhìn lấy thanh kiếm trước mắt, tức khắc mọi người trong đầu liền nghĩ đến cùng một cái tên, một món bảo khí đi cùng với Đồ Long đao nổi danh trên giang hồ.

Đồng thời điểm, từ một lỗ hỏng thật lớn trên mái nhà do Ỷ Thiên kiếm xuyên phá tạo thành, một đạo thân ảnh lão ni cô lăng không chậm rãi đáp xuống mặt đất, những đóa bông tuyết li ti bé xíu cũng từ bầu trời qua đó rơi theo nhưng khi chạm vào vạt áo của lão ni cô toàn bộ liền bị chấn thành bọt nước vỡ vụn mà tan biến.

Ngô Chính trông thấy khung cảnh hoành tráng xinh đẹp lúc bấy giờ, trong lòng không khỏi cảm khái “ Diệt Tuyệt sư thái đúng là rất biết cách khoa trương thanh thế a, thế quái nào có thể xuất hiện một cách ngầu lòi được như thế!? ”

Quả thật đến cả Ngô Chính cũng phải ngậm ngùi cam bái hạ phong, cúi đầu tâm phục khẩu phục nhận thua.

Đúng lúc này từ bên ngoài gian nhà “ lộp bộp ” tiếng bước chân đang khẩn trương đạp cửa xông vào bên trong, chỉ thấy đó là một đám ni cô trên người đồng phục của Nga My phái, thần sắc tỏ ra cảnh giác khẩn trương bao vây chắn ngang lối ra vào.

“ Sư... sư phụ, sao người lại đến đây... ”

Kỷ Hiểu Phù một bên gặp lại được Diệt Tuyệt sư thái sư phụ của mình cùng các đồng môn tỷ muội nhưng thần sắc chẳng những không hoan hỉ vui mừng, ngược lại còn là trở nên tái xanh không còn chút máu.

-------*-*-------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK