Lúc bấy giờ Ngô Chính bỗng nhiên nghe được động tĩnh là tiếng bước chân từ trên mái nhà đang di chuyển rất nhanh, nhưng là Ngô Chính vẫn rất bình tĩnh thản nhiên bất động tựa hồ không hay không biết, vài khắc sau một cái thân ảnh hắc y nhân phóng qua cửa số tiếp cận đối diện Ngô Chính chấp tay cung kính.
- Có chuyện gì xảy ra sao?
Ngô Chính nhìn lấy hắc y nhân xuất hiện nhưng không mấy ngạc nhiên đôi mắt vẫn nhắm chặt trong miệng nhàn nhạt nói.
- Công tử, Lâm Bình Chi vì cứu Nhạc Linh San nên lâm vào hiểm cảnh bị đám người kia truy sát nhưng là ta đã giúp hắn giải quyết hậu quả, tuy nhiên Lâm Bình Chi tựa hồ đã phải lòng nha đầu kia, ta không biết quan hệ này là tốt hay xấu nên mới đến đây bẩm báo cho công tử.
Hắc y nhân người này thì ra là người đã cứu Lâm Bình Chi đêm đó, hắn cũng chính một trong hai người người được Ngô Chính giao phó âm thầm bảo vệ Lâm Bình Chi từ trong bóng tối, nếu Lâm Bình Chi không phải là lâm vào tuyệt cảnh thập tử vô sinh thì bọn hắn tuyệt đối không thể can thiệp cứu vãng.
- Tiểu tử kia gặp được Nhạc Linh San, lại còn phải lòng nàng!? Mau kể rõ chi tiết là như thế nào.
Ngô Chính trong lòng không khỏi cười khổ, vận mệnh hai chữ đúng là rất biết cách làm khó người khác a, chính kịch đã bị hắn thay đổi đến nghiêng trời lệch đất không còn thứ gì giống thứ gì nữa, vậy mà vẫn là để tiểu tử Lâm Bình Chi kia tình cờ gặp phải Nhạc Linh San, không những thế còn là yêu thích bị nàng hớp mất hồn vía, lại nói Ngô Chính đồ nhi lúc này đã đủ lông đủ cánh muốn cắm sừng Ngô Chính bằng hữu? Đây là cái chó má gì tình tiết thế!?
- Vâng, chuyện là như thế này...
Hắc y nhân cung kính đáp lời, lúc này đã bỏ xuống vải đen che mặt, thần sắc rất nghiêm túc kể rõ đầu đuôi sự việc.
Bắt đầu câu chuyện là từ lúc Lệnh Hồ Xung biết được thân phận chân thật và tung tích của Ngô Chính, hắn vì không muốn để mọi người biết chân tướng cho nên một mình lén lút rời khỏi Hoa Sơn một đường truy tìm đến Đạo Giang thôn hòng gặp được Ngô Chính, Phong Thanh Dương trong lúc đó lại ít khi trông coi Hoa Sơn kiếm phái nên không hề hay biết Lệnh Hồ Xung đã tự mình xuống núi.
Trong khoảng thời gian này Hoa Sơn kiếm phái mọi người phát hiện Lệnh Hồ Xung biến mất đang lúc muốn báo tin cho thái sư thúc Phong Thanh Dương, tuy nhiên Nhạc Linh San sau khi biết tin lo lắng Lệnh Hồ Xung đau buồn cái chết của Nhạc Bất Quần mà làm điều gì dại dột hồ đồ, cho nên cũng không một lời nào tự mình xuống núi muốn tìm kiếm tung tích của Lệnh Hồ Xung.
Nhạc Linh San vốn dĩ trong sáng ngây thơ chưa trải nhiều sự đời lại có ngoại hình thiếu nữ xinh đẹp rất dễ dàng đã trở thành mục tiêu cho đám người dâm tặc muốn hái hoa, trong lúc đó Lâm Bình Chi một đường hành tẩu rèn luyện lấy tiêu chí hành hiệp trượng nghĩa tình cờ lại gặp được chuyện bất bình chướng mắt mới bao đồng ra tay can thiệp tương cứu, cũng vì vậy mới dẫn đến bị kẻ khác kéo bầy kéo bọn một đường truy sát.
Lâm Bình Chi mang theo Nhạc Linh San cùng nhau đào tẩu truy sát, trên đường hai người lẫn nhau chăm sóc cùng trải qua nhiều sự tình nhiều lần gặp phải khốn cảnh đến chết đi sống lại nhưng may mắn hữu kinh vô hiểm, cũng từ đó tình cảm hai bên nảy mầm nhưng lại chỉ có một bên muốn che chở vun đắp, Nhạc Linh San bởi vì trong lòng còn có bóng dáng của Lệnh Hồ Xung cho nên mới gián tiếp phủ nhận tâm tư thiếu nữ hoài xuân của mình.
()
Tuy nhiên Nhạc Linh San là ai? Trong nguyên tác chính là một thiếu nữ tâm tư bay bỗng mơ mộng luôn hướng mình về những thứ tốt đẹp hơn, hay nói một cách thô – thẳng – thật thì nàng chính là loại người đang đứng núi này mà thích trông núi nọ, đối với nàng tâm tư hiện tại thì Lệnh Hồ Xung có là cái thá gì? Có thể so với Lâm Bình Chi tốt hơn sao?
So về ngoại hình Lâm Bình Chi đúng là anh tuấn hơn, nhưng so về tính cách... Lâm Bình Chi vẫn là quan tâm che chở nàng nhiều hơn, so về miệng lưỡi Lâm Bình Chi cũng là muốn tốt hơn, hắn càng là xuất hiện trong lúc Nhạc Linh San nàng cần một người chăm lo che chở nhất, dù là so đi so lại hết thảy Lâm Bình Chi đều là tốt hơn nốt, cũng chính vì vậy Nhạc Linh San đương nhiên là vui vẻ ngã vào vòng tay của hắn.
- Mọi chuyện là như vậy.
Hắc y nhân nhanh chóng đã tóm tắt kể xong toàn bộ sự việc, tuy là có thiếu xót chút ít không hoàn toàn giống như trên nhưng là Ngô Chính nghe sơ qua đã có có thể đoán biết được thực hư chân dạng, lấy tính cách của Nhạc Linh San đang độ tuổi thiếu nữ hoài xuân Ngô Chính cũng không phải là quá lạ lẫm, hắn lúc bấy giờ trong tâm là đang cực kỳ phân vân khó xử.
Nếu nói về sư đồ tình cảm, Ngô Chính kịch liệt phản đối Lâm Bình Chi qua lại với Nhạc Linh San, thứ nhất Ngô Chính không thích đồ nhi “cướp vợ bạn”, thứ hai Lâm Bình Chi phải đủ bản lĩnh nhanh chóng nấu Nhạc Linh San thành cơm, bằng không nếu để nàng cùng hắn hành tẩu trên giang hồ khó tránh một ngày nào đó lại gặp một tên nam tử “ưu tú” hơn Lâm Bình Chi, đến lúc đó Nhạc Linh Sam tâm tư sẽ là “Lâm Bình Chi là cái thá gì, có thể so với... “
Nhưng nếu chỉ nói riêng về tính thực dụng, Ngô Chính lại cực kỳ đồng tình để mặc cho Lâm Bình Chi tình cảm càng lúc càng sâu đậm với Nhạc Linh San, đến một ngày nào đó hắn nhận một cú sốc thật lớn còn không phải là dễ dàng thức tỉnh con “quái vật” nung nấu trong con người hắn? Ngô Chính thậm chí còn đang suy tính có nên tìm ai đó đẩy nhanh quá trình diễn ra hay không đây.
Ngô Chính sẽ lựa chọn thế nào đương nhiên không cần phải bàn cãi, trên đời này trừ một cái Đông Phương Bạch ra có lẽ sẽ không có cái thứ hai khiến hắn phải mâu thuẫn giữa thực dụng và cảm tính, không nghi ngờ ngay sau khi đưa ra phân vân Ngô Chính tức khắc đã có cho mình một quyết định, hắn trước nay luôn đặt cảm tính ở mức áp chót và sẽ không động chạm khơi dậy nếu không cần thiết áp vào thực tế, hiện nay Ngô Chính vẫn là như vậy không một chút thay đổi.
Nhưng là chọn ai phù hợp để thúc đẩy quá trình diễn ra đây? Hắn ngoại hình nhất định phải tốt hơn Lâm Bình Chi, võ công tu vi cũng phải cao hơn gấp bội, còn phải có khả năng diễn xuất hơi hơi chân thật một chút sẽ đủ để khiến Nhạc Linh San không thể lọt khỏi lưới.
Mã Hành Phàm!
Ngô Chính ngay lập tức có cho mình một cái tên nhân tuyển tạm thời đầy đủ các yếu tố kể trên, hơn nữa lấy Mã Hành Phàm trí tuệ ở mức trung bình khá không đến nỗi nào cũng có thể tự mình tùy cơ ứng biến trong các tình huống khó xử, nhưng là sau này Mã Hành Phàm nguy cơ sẽ người đầu tiên phải gánh nhận cơn giận dữ của Lâm Bình Chi.
Nếu là Ngô Chính hoặc Đông Phương Bạch còn ở lại thế giới này có thể còn khiến Lâm Bình Chi ngoan ngoãn nghe lời, nhưng một khi cả hai bỗng nhiên biến mất ai mà biết Lâm Bình Chi có còn nghe lời giáo huấn của mình hay không? Cũng giống như Lâm gia không cho phép hậu bối họ Lâm luyện Tịch Tà Kiếm Phổ, thế nhưng Lâm Bình Chi là có quan tâm?
Hơn nữa Mã Hành Phàm một khi biết được mục đích chân thực chắc chắn sẽ chọn cách hy sinh để thành toàn cho Ngô Chính, thậm chí còn phối hợp trở thành vai diễn phản diện cố ý thay thế Nhạc Bất Quần để khiến Lâm Bình Chi trở thành một con người khác đủ quyết đoán cùng bất chấp thủ đoạn.
Nếu như Ngô Chính không muốn hy sinh Mã Hành Phàm trừ phi người được lựa chọn là một ai đó có thể khiến Lâm Bình Chi không thể chĩa mũi kiếm về phía mình, mà chỉ có thể hướng mũi kiếm về phía người khác mà trút giận, suy đi nghĩ lại không nghi ngờ người phù hợp nhất và có tỷ lệ thành công cao nhất không ai khác vẫn lại là... Ngô Chính.
Chí ít nếu nhìn theo chiều hướng tốt, một khi thành công để Nhạc Linh San lọt lưới tình của Ngô Chính khiến Lâm Bình Chi từ bỏ hy vọng níu lấy nàng, Ngô Chính đến lúc này đồng thời bỏ mặc Nhạc Linh San còn không phải là khiến nàng đau khổ đau khổ đến tận cùng!? Đây cũng chính là cơ hội tốt nhất để Lệnh Hồ Xung có thể nhảy vào, nếu hắn có thể nắm bắt thật tốt cơ hội của mình như vậy có thể sẽ thành toàn cho tất cả mọi người, nhất cử lưỡng tiện không phải là thật hoàn hảo?