Xung Hư đạo trưởng làm động tác chấp tay hướng về Ngô Chính cảm tạ, đồng thời cảm khái bản thân ngồi trên chức vị chưởng môn quá lâu dần dà đến cả những người giúp đỡ mình cũng muốn cẩn mật đề phòng, tuy nói Ngô Chính là gián tiếp khiến Võ Đang phái đến tình trạng nguy cấp lúc bấy giờ, nhưng nếu không như vậy để Xung Hư đạo trưởng nhìn ra thực hư kịp thời tìm biện pháp ứng phó nói không chừng Võ Đang phái bị diệt vong như thế nào còn không biết lý do chân thực a.
- Là ta tự tung tự tác mới đúng, nhưng là không biết đạo trưởng có thể toại nguyện cho ta hay không?
Ngô Chính chấp tay trả lễ đồng thời lại nhắc lại thỉnh cầu trước đó, hắn đến đây chân chính là muốn kiến thức Võ Đang phái tuyệt học uy lực, bằng không cũng đã không chọn cách trực tiếp xuất hiện ở đây.
- Thiếu hiệp quá lời, bần đạo cũng rất muốn được thỉnh giáo thiếu hiệp cao chiêu a.
Xung Hư đạo trưởng cũng không keo kiệt liền đồng ý thành toàn cho Ngô Chính, trước đó cũng đã nghe qua Ngô Chính không lâu trước đây đã từng đánh bại Phong Thanh Dương tiền bối, để Xung Hư đạo trưởng trong lòng cũng tấm tắc khen ngợi không thôi, nếu không phải là mang trên mình quá nhiều trách nhiệm, làm một người đã đứng trên đỉnh phong cô độc đương nhiên là rất mong muốn có cho mình một hảo đối thủ để so tài.
- Hảo, hảo, hảo! Hôm nay lão mổ ta lại được mở rộng tầm mắt một phen.
Phong Thanh Dương một bên nghe được liền “hảo” liên tiếp ba lần tỏ ra rất hào hứng làm người đứng xem, trước đó lĩnh giáo qua Ngô Chính lợi hại để Phong Thanh Dương trong tâm rất khâm phục tuổi trẻ tài cao, lúc bấy giờ lại được xem Xung Hư đạo trưởng sau khi tu vi đại thành thi triển Võ Đang tuyệt học đầy đủ uy lực, như thế nào có thể không cao hứng.
Dứt lời nói, Xung Hư đạo trưởng liền mang Ngô Chính, Đông Phương Bạch, Phong Thanh Dương đám người đi tới võ đường, tại nơi này có một sân trống rất rộng lớn thường ngày để Võ Đang phái đệ tử đối chiêu lẫn nhau, lúc bấy giờ lại thành võ đài cho Ngô Chính, Xung Hư đạo trưởng hai người.
Lần này luận bàn cùng Ngô Chính không nghi ngờ chính là đỉnh cao chiến đấu, đương nhiên Xung Hư đạo trưởng sẽ không bỏ qua cơ hội cho đám đệ tử trong môn phái được mở mang kiến thức của mình, ngay sau đó liền kêu gọi đông đảo các đạo sĩ đến vây quanh đến chứng kiến chưởng môn giao đấu cùng người ngoài.
- Người thanh niên kia luận bàn cùng chưởng môn là ai? Có thể lợi hại hay không?
- Đừng nói bậy, có thể để chưởng môn triệu tập chúng ta đến mở mang tầm mắt chắc chắn là rất lợi hại, không thể nhìn bề ngoài mà đoán biết a.
- Cũng đúng, ta không nhìn thấu được tu vi của hắn, có cảm giác rất tầm thường lại rất thâm sâu a.
- Cái này gọi là phản phác quy chân, ngươi không thấy chưởng môn bề ngoài cũng rất tầm thường sao?
...
Rất nhanh đám người đạo sĩ bên trong Võ Đang phái đã tập trung đông đủ bao thành một vòng tròn rộng lớn bàn tán xôn xao, phía trung tâm sân luyện võ Ngô Chính và Xung Hư đạo trưởng vẫn chưa động thủ lẳng lặng đứng nhìn nhau, tựa hồ là đang chờ đợi người ra tay trước.
- Tiểu cô nương, ngươi đoán là Xung Hư đạo trưởng hay là tiểu tử kia sẽ thắng?
Phong Thanh Dương đứng cùng Đông Phương Bạch lẫn lộn bên trong đám người đạo sĩ lúc này hứng thú mở miệng nói.
- Ngô Chính thắng!
Đông Phương Bạch nhàn nhạt ngắn gọn trả lời, hai mắt vẫn tập trung vào thân ảnh Ngô Chính phía trước đối diện cùng Xung Hư đạo trưởng, nàng tựa hồ là rất không hứng thú trò chuyện.
- Liền chắc chắn như vậy sao? Xung Hư đạo trưởng kế thừa Võ Đang phái tinh hoa không phải là tầm thường a.
Phong Thanh Dương có chút dở khóc dở cười nói, nói thắng liền là thắng sao? trả lời đơn giản như vậy không giải thích cho lão già hắn chút nào?
- Hắn trước nay chưa từng thua, đương nhiên là sẽ thắng!
Đông Phương Bạch không để ý Phong Thanh Dương sắc mặt vẫn cứ đơn giản đạo lý trả lời, Ngô Chính trước nay chưa từng thua ai tất nhiên lần này cũng sẽ như thế! Chí ít là Đông Phương Bạch tin tưởng như vậy.
- Ha ha, ngươi nói thật hay.
Phong Thanh Dương cười to không biết phải nói gì, hắn là quên mất Đông Phương Bạch là thê tử của Ngô Chính sao? Xuất giá tòng phu đương nhiên là tin tưởng Ngô Chính sẽ thắng, Phong Thanh Dương hỏi cũng thật có chút dư thừa.
Phía trung tâm sân luyện võ, Ngô Chính cùng Xung Hư đạo trưởng vẫn cứ như thế thật lâu không chịu động thủ, thực ra cả hai đều đang thăm dò kiêng kỵ lẫn nhau chỉ cần người nào hơi nhúc nhích một ngón tay chiến đấu sẽ ngay lập tức bắt đầu.
Xung Hư đạo trưởng trước đó cũng nghe qua tình hình chiến đấu của Ngô Chính với Phong Thanh Dương lúc đó, hắn càng thêm quan sát chú ý Ngô Chính không một chút rời mắt để Ngô Chính có cơ hội bày ra bố cục tác chiến nghiêng về phía mình, tuy nói Võ Đang phái tuyệt học mạnh nhất chính là phòng thủ phản đòn không sợ Ngô Chính bẫy hạ cục diện, nhưng là cẩn tắc vô áy náy không thể không đề phòng.
Ngô Chính ngược lại mười phần ung dung dáng vẻ nhìn qua tưởng chừng như hắn chỉ là người đang quan sát chiến đấu chứ không phải là một người trong cuộc tự mình động thủ.
Nhưng ngay lúc này Ngô Chính chung quanh không khí tựa hồ ngưng trọng đứng yên, khí thế toàn thân bộc phát không giống như thường ngày có tính khoa trương đả kích, thật giống như là đang nội liễm tích súc đợi phát.
Xung Hư đạo trưởng thấy vậy cũng không chần chừ bày tư thế nghênh chiến, hai tay động tác chậm rãi không nhanh di chuyển theo quỹ tích số tám la tinh, lúc bấy giờ chỉ thấy che chắn phía trước Xung Hư đạo trưởng xuất hiện một cái thái cực đồ án huyền ảo chuyển động, tuy nhiên có thể thấy được đây chính là dấu hiệu của Thái Cực Quyền một trong hai môn tuyệt học trấn phái làm nên tên tuổi của Võ Đang được thi triển ở mực độ lĩnh ngộ cực cao, uy lực của nó là không thể nghi ngờ.
Đương lúc mọi người mê mẫn nhìn lấy thái cực đồ huyền ảo chuyển động, bỗng nhiên Ngô Chính từ lúc nào đã xuất hiện rút ngắn khoảng cách với Xung Hư đạo trưởng giơ lên quyền đầu muốn bắt đầu trận chiến.
- Tiểu tử này!? Đánh kiểu gì đây?
Phong Thanh Dương trông thấy Ngô Chính lỗ mãng tấn công không khỏi kinh nghi, lấy Phong Thanh Dương hiểu biết về Thái Cực Quyền môn võ học này, chọn cách tấn công như Ngô Chính chính là biện pháp ngu ngốc nhất.
Phải biết Thái Cực Quyền pháp lấy nhu chế cương, lấy tĩnh chế động, lấy tứ lạng bạt ngàn cân, nếu bị lâm vào thái cực đồ án xoay vòng tất nhiên sẽ bị mất gốc lực đoạn, tiếp đến kết cục chính là vô phương thoát ra khỏi trường quyền chậm rãi uyển chuyển của Xung Hư đạo trưởng.
Đúng như Phong Thanh Dương nói lúc bấy giờ Ngô Chính quyền cước loạn đả không có lấy một thức chiêu hoàn toàn bị cuốn theo nhịp thở của Xung Hư đạo trưởng.
Hoành Không Na Di!
Tuy nhiên Phong Thanh Dương quên mất Hoành Không Na Di của Ngô Chính sao!? Lúc bấy giờ chỉ thấy Ngô Chính trong phút chốc tựa hồ biến mất trước mặt Xung Hư đạo trưởng.
Thê Vân Tung!
Xung Hư đạo trưởng cũng liền kịp phản ứng phóng người lên trên không trung hòng thoát khỏi đợt tiến công sắp đến của Ngô Chính.
Ầm!
Tại vị trí dưới mặt đất vị trí của Xung Hư đạo trưởng lúc này đất cát tung tóe mờ mịt, quả nhiên là Vi Đà Chưởng của Ngô Chính thi triển không trúng mục tiêu.
Nhưng đúng lúc này từ trong khói bụi mờ mịt nhanh chóng tan đi, chỉ thấy một đạo chưởng ấn đánh lên không trung nhắm vào Xung Hư đạo trưởng thân ảnh.
Võ Đang Miên Chưởng!
Xung Hư đạo trưởng đối diện cương mãnh bá đạo chưởng pháp liền dùng Võ Đang Miên Chưởng nhu hòa hóa giải, đồng thời trước đó nghe qua tình hình chiến đấu của Ngô Chính với Phong Thanh Dương liền biết Vi Đà Chưởng của Ngô Chính thường chỉ dùng để bắt đầu bẫy hạ không phải là chủ lực tiến công cho nên càng đề phòng không muốn đối bính.
Chưởng kình cương nhu đối ứng hóa giải lẫn nhau tan ra, Ngô Chính thân thể phóng xuyên qua xung lực tồn đọng giữa không trung tiếp cận lấy Xung Hư đạo trưởng.
Xung Hư đạo trưởng cùng Ngô Chính lần này lại tiếp tục quyền giao quyền, nhưng không giống như trước đó Ngô Chính bị rơi vào hạ phong, lúc bấy giờ hoàn toàn là so đấu thân thủ ngoại công không có không gian để triển khai tuyệt kỹ.
------*-*------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.