Chết! Chính là cái giá phải trả cho sự ngu ngốc nông nổi liều lĩnh của hắn!
- Ta nguyền rủa Võ Đang phái các ngươi toàn bộ chết không toàn thây.
- Đạo sĩ thúi chó má, các ngươi nhất định không có kết cục tốt.
Hai tên trung niên ăn mày Cái Bang lúc này phẫn nộ công tâm điên cuồng mắng chữi nguyền rủa, hai người bọn hắn đã biết được kết cục của mình khi trông thấy hai tên tiểu bối đồng bạn ngã xuống, hiện tại chỉ có thể dùng cách mắng chữi để phát tiết cơn phẫn nộ tột cùng trong lòng bọn hắn.
- Ha ha, ta chỉ thấy các ngươi hiện tại mới là không có kết cục tốt a, để chúng ta tiễn các ngươi một đoạn.
Hai lão đạo sĩ bao vây hai hướng khuôn mặt âm trầm ha hả cười to, trên tay trường kiếm đưa vào tư thế đồng thời triển khai Thê Vân Tung cùng lúc phát động tiến công.
Đối diện chênh lệch lực lượng quá lớn, hai tên trung niên ăn mày Cái Bang đồng thời điểm cũng xông lên liều mạng, dù sao đằng nào cũng chết, giữ lại cho mình một chút khí khái khi đến suối vàng không cũng không quá hổ thẹn với các tiền bối Cái Bang.
Nhưng đúng lúc này bỗng nhiên xuất hiện một tên lão giả đã nhanh chóng tiếp cận đến đây, chỉ thấy lão giả râu tóc bạc phơ phấp phới trường bào cùng phong thái tiêu dao thoát tục tựa như là một tiên nhân lão ông đang ngao du phàm giới, hai tay hắn lúc bấy giờ hóa chỉ thành kiếm, ảnh kiếm phóng khoáng bay lượn trong hư không cùng lúc lao về phía hai tên lão đạo sĩ.
Ầm!
Thái Cực Kiếm nhanh chóng triển khai chống đỡ, tuy nhiên lực lượng chênh lệnh quá lớn hoàn toàn không cùng một cấp bậc, một chiêu “lấy lực phá xảo” chính là đạo lý này, lúc bấy giờ Thái Cực Kiếm bị phá trường kiếm trên tay hai lão đạo sĩ cũng đồng thời vỡ vụn, cùng lúc đó xung kích lực lượng cũng đẩy hai người lui lại mười bước về phía sau giữ một khoảng cách không thể tấn công hai tên trung niên ăn mày Cái Bang kia.
Xong xuôi lão giả phóng người bay đến che chắn phía trước hai tên trung niên ăn mày Cái Bang, đồng thời ánh mắt cảnh cáo nhìn về phía hai người lão đạo sĩ khiến bọn hắn không dám manh động.
- Đa tạ tiền bối ra tay nghĩa hiệp, vãn bối khấu đầu biết ơn.
Hai tên trung niên ăn mày Cái Bang từ cửa tử rút về một chân, trong lòng vô cùng kích động, cùng lúc chấp tay thành khẩn khấu đầu cảm tạ lão giả vừa đến tương cứu.
- Không cần khách khí, lão mổ chỉ là nhìn không quen mắt.
Lão giả thái độ tự nhiên không chấp nhặt rất có phong thái cao nhân bậc tiền bối, để hai tên ăn mày trung niên Cái Bang trong lòng càng thêm cảm kích, kính trọng.
- Hai người các ngươi hai cái đạo sĩ, tại sao không trở về tu dưỡng tịnh tâm mà lại ở nơi này muốn chém giết!?
Lão giả nhíu mày quay sang hai tên đạo sĩ truy vấn hành động vừa rồi, thân làm một người tu đạo lại muốn dính dáng đến tranh chấp ân oán trên giang hồ, không biết đây là cái thể thống gì.
- Tiền bối không biết, đây là ân oán riêng tư của tiểu bối chúng ta, còn hy vọng tiền bối không nên can thiệp vào sâu, vãn bối trong lòng cảm kích!
Một tên lão đạo sĩ trong hai người nhanh chóng lễ nghi đối đáp, đồng thời trong lời nói còn lợi dụng “tiền bối” sĩ diện hòng bỏ qua cho hai người có thể an toàn ly khai.
Phải nói một kiếm vừa rồi khiến lão đạo sĩ hai người trong tâm cực kỳ kinh hãi, chỉ là xuất kỳ bất ý một kiếm đơn giản tầm thường đơn thuần chỉ là lực lượng hoàn toàn không ẩn giấu chiêu số bên trong, lại có thể lấy lực phá xảo hóa giải hoàn toàn Thái Cực Kiếm của bọn hắn, đây không phải là thua về tuyệt kỹ mà chính là hoàn toàn chênh lệch về cảnh giới tu vi a, nếu lão giả truy cứu xuống không nghi ngờ bọn hắn vô phương có thể chống cự.
- Ta muốn can thiệp thì sao? Ngươi có thể không cho ta can thiệp sao?
Lão giả nhìn chằm chằm hai tên đạo sĩ uy hiếp nghiêm giọng nói, hắn đương nhiên biết hai tên đạo sĩ đây là muốn nói lão giả “ỷ lớn hiếp nhỏ” không để lại mặt mũi sĩ diện.
- Tiền bối là hiều lầm chúng ta, nếu là lần này đã có tiền bối ra mặt cho bọn hắn, chúng ta cũng không muốn tiếp tục truy cứu nữa!
Lão đạo sĩ trong giọng nói càng trở nên thành khẩn nhường nhịn, tựa như muốn cho lão giả tiền bối một bộ mặt mũi bỏ qua cho hai tên ăn mày trung niên Cái Bang lần này.
- Hừ, cái gì mà không muốn truy cứu nữa, không phải là Võ Đang phái các ngươi muốn thống nhất giang hồ sao?
Một tên ăn mày trung niên Cái Bang không nhịn được phẫn uất trong lòng lúc này quát to lên, không để ý đến lễ nghi xen vào giữa lão giả đang nói chuyện.
- Thống nhất giang hồ?
Lão giả một đường đi ngang qua đây cũng đã nghe được không ít tin tức liên quan đến việc Võ Đang phái có dã tâm muốn thống lĩnh quần hùng trên giang hồ, mặc dù là lão không tin lắm nhưng hiện tại tận mắt trông thấy Võ Đang phái đạo sĩ hoành hành vô kỵ để lão trong lòng có rất nhiều thắc mắc.
Hiện nay cục diện trên giang hồ chia ra hai phe phái xung đột mâu thuẫn, trước đó Võ Đang phái vì không muốn nhìn thấy máu đỗ nhuộm giang hồ nên mới tự mình ra mặt hòa giải, nhưng là hành động tiếp theo lại là chém giết chấn áp đám người bên phe phái Thiếu Lâm tự? Điều này tựa hồ có chút mâu thuẫn lẫn nhau.
Lấy hiểu biết của lão giả thì Võ Đang phái Xung Hư đạo trưởng không thể nào là người ngu ngốc như vậy, muốn thống nhất giang hồ còn thiếu gì cách, tại sao phải dùng cách phản cảm nhất để khiến quần hùng phải phẫn nộ!? Nhất định là mờ ám âm mưu bên trong, phải đích thân lên Võ Đang sơn hai mặt đối chứng mới có thể xác thực sự tình bên trong.
- Ta đang lúc muốn đến thăm Xung Hư đạo trưởng của Võ Đang phái đây, các ngươi cùng ta đi thôi!
Lão giả nhìn về phía lão đạo sĩ hai người lạnh giọng nói, lần này đã không phải là cảnh cáo uy hiếp mà là trực tiếp ra lệnh cho bọn hắn.
- Tiền bối, xin thứ lỗi cho chúng ta bên ngoài còn có công vụ chưa hoàn thành hiện giờ chưa thể cùng tiền bối trở về gặp chưởng môn.
Hai tên đạo sĩ trực tiếp bỏ qua lời nói của trung niên ăn mày Cái Bang mà đáp lời biện giải cho lão giả không thể cùng hắn trở về, tuy nói là bỏ qua nhưng là gián tiếp cũng không phủ nhận hoàn toàn là muốn công khai dã tâm thống lĩnh giang hồ.
- Các ngươi không có lựa chọn!
Lão giả càng là lạnh giọng nói, hắn đương nhiên có thể phát hiện không đúng bên trong lời nói, càng là khẳng định bên trong sự việc nhất định không phải đơn giản chỉ là như vậy.
Nói dứt lời lão giả ngay tức khắc động thủ, chỉ thân ảnh quỷ dị chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh hai tên lão đạo sĩ, chỉ kiếm trên tay đồng thời điểm vào huyệt đạo trên người hai lão đạo sĩ tắc nghẽn kinh mạch khiến bọn bất động đứng im không thể nhúc nhích, hai lão đạo sĩ lúc bấy giờ liếc mắt nhìn nhau trông thần sắc là đang vô cùng hoảng sợ kinh hãi nhưng không thể nói nên lời.
- Hai người các ngươi trở về đi thôi!
Lão giả nhìn về phía hai tên trung niên ăn mày Cái Bang qua loa nói một câu, ngay sau đó đã nắm lưng áo của hai tên đạo sĩ chân đạp khinh công mà ly khai đi mất.
Hai tên trung niên ăn mày Cái Bang không kịp đáp lời cũng cảm thấy vô cùng lo lắng và khó hiểu, Võ Đang phái đang bành trướng dã tâm như thế tại sao còn muốn đến thăm bọn hắn làm gì? Không sợ là đến được mà không thể rời đi sao?
Tuy là không thể lý giải cách làm của tên lão giả nhưng là hai người cũng rất kính trọng nhìn về hướng lão giả ly khai cúi đầu bái tạ, sau đó hai mắt ửng hồng cặm cụi thu thập thi thể của hai tên thanh niên ăn mày Cái Bang không may ngã xuống cùng nhau ly khai.
...
Lão giả mang theo hai tên lão đạo sĩ trên tay nhanh đã đến dưới chân Võ Đang sơn, lại một đường đi tới đã đến trước cổng.
- Ngươi là ai? Sao bắt giữ người của chúng ta đến đây?
Đối diện lão giả phía trước cánh cổng, hai tên đạo sĩ canh gác nhanh chóng thấy được lão giả mang theo người mình tiếp cận, lúc này thái độ cảnh giác truy hỏi.
- Các người giúp ta báo lại cho Xung Hư đạo trưởng, có Hoa Sơn kiếm phái Phong Thanh Dương đến thăm!
Lão giả đối với hai tên đạo sĩ báo ra danh tính cùng mục đích của mình đến đây, hắn người này thân phận thì ra chính là Hoa Sơn kiếm phái tiền bối đời trước đồng thời cũng là thái sư thúc của Lệnh Hồ Xung, Phong Thanh Dương.