"A!"
Cô kinh ngạc che miệng lại. "Một tấm thẻ rác mà cũng khiến cô kinh ngạc à?”
Quản lý bộ phận kinh doanh tức giận nói xong thì đoạt lấy tấm thẻ đen. "Trời ạ!"
Cô ta nhất thời vô cùng kinh hãi. "Đây là thẻ của ngân hàng Hoa Kì, phải gửi ngân hàng hơn mười nghìn tỷ mới có tư cách có được! Chẳng lẽ anh ta là kẻ giàu có?" "Cái gì!"
Tên nhà giàu mới nổi kinh hoảng nhảy dựng lên. "Không phải cô nói giỡn đó chứ, tấm thẻ này phải gửi ngân hàng mười nghìn tỷ mới có tư cách có được?"
Quản lý bộ phận kinh doanh gật đầu như mổ thóc: "Ông chủ của chúng tôi có một cái, nhưng dùng tiền của công ty gửi vào ngân hàng Hoa Kỳ, sau bốn tháng mới làm được. Có thể cạn kiệt một tỷ, có thể thấu chi một trăm tỷ nếu tiết kiệm thì một năm có thể thấu chi một ngàn tỷ, không biết tấm thẻ này của anh ta có thể thấu chi bao nhiều, nhưng anh ta nhất định rất giàu."
Nói đến đây, thái độ của quản lý bộ phận tiêu thụ chuyển biến bốn trăm sáu mươi độ: "Khách hàng tôn quý, ngài muốn mua căn hộ đắt nhất ở đây đúng không ạ? Mời theo tôi, tôi sẽ mang ngài đi xem phòng, nếu ngài cảm thấy một mình Tô Phượng vẫn chưa đủ, tôi còn có thể lựa chọn cho ngày vài cô gái bên bộ phận kinh doanh đi cùng ngài, tôi cam đoan các cô ấy sẽ làm ngài hài lòng."
Cô biết đàn ông có suy nghĩ đó, dù mình đã đắc tội Tiêu Thanh, nhưng không sao, cho mấy cô gái hầu hạ anh ta thì anh ta cũng hết tức giận thôi. "Cút."
Tiêu Thanh cũng không cho cô ta sắc mặt tốt, đưa thẻ đen cho Tô Phượng: "Mật mã la sáu số chín, mua một căn hộ tốt nhất, tự cô quẹt thẻ thanh toán toàn bộ một lần. Chuẩn bị hợp đồng xong thì tôi sẽ kí tên." "Thật... Thật sự?"
Tô Phượng nhận lấy thẻ đen, kích động đến phát khóc.
Bởi vì chuyện này có nghĩa cô có thể hưởng được hoa hồng là gần bảy trăm triệu, số tiền đủ để cô cố gắng cả một năm! "Thật cái rắm!"
Tên nhà giàu mới nổi đột nhiên cười lạnh: "Tao cũng không tin, một thằng đi giao hàng như mày lại có thể làm được thẻ đen của ngân hàng Hoa Kì. Nhất định là mày làm giả đò nhặt được." "Đúng vậy!"
Quản lý bộ phận kinh doanh vỗ mạnh trán trán, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Tôi nghe nói, lúc anh ta cưới Mục Thiên Lam, ngay cả quà cưới còn không mua nổi, địa vị ở Mục Thiên Lam gia hèn mọn như chó." "Nếu như anh ta có thẻ đen thì sao lại để Mục Thiên
Lam vì hai trăm triệu mà đi chụp ảnh bikini?"
Nói đến đây, cô ta nhìn Tiêu Thanh: "Nói, sao anh lại có tấm thẻ nay?" "Liên quan gì đến cô?"
Tiêu Thanh tức giận nói xong, thúc giục Tô Phượng: "Cô Tô, cô đi làm đi." "Được."
Tô Phượng gật gật đầu, đang muốn đến phòng tài vụ quẹt thẻ thì quản lý phòng kinh doanh đoạt lại chiếc thẻ đen đó. "Cô muốn chết à?"
Tiêu Thanh trở nên lạnh lùng.
Quản lý bộ phận kinh doanh hù lạnh, nói: "Tấn thẻ đen này của anh ta nhất định có vấn đề." "Bảo vệ, khống chế anh ta lại, đừng để cho anh ta chay!"
Lạp tức có vài bảo vệ chạy đến vây Tiêu Thanh lại. Cũng ngay lúc này, một cái giọng nói uy nghiêm vang "Dừng tay cho tôi!" lên.
Mọi người quay lại thì thấy một người đàn ông trung niên mặc đồ vest mang giày da đi ra từ thang máy.
Quản lý bộ phận kinh doanh vội vàng chạy tới giải thích: "Chủ tịch, có một tên giao hàng lấy ra một chiếc thẻ đen của ngân hàng Hoa Kì đến mua căn hộ...
Cô ta nói còn chưa nói xong thì thấy chủ tịch lại chạy đến trước mặt Tiêu Thanh, giống như nô tài thấy chủ, dùng ngữ khí cực kỳ cung kính nói: "Tôi là Vương Trương Vĩnh, chủ tịch của công ty bất động sản Bảo Đỉnh, cung nghênh ngài Tiêu đại giả quang lâm đến công ty bất động sản Bảo Đỉnh, thật vẻ vang cho kẻ nghèo hèn này!"
Dứt lời, vô vàn con mắt kinh ngạc nhìn về phía ông ta. Trong nháy mắt, bộ phận kinh doanh lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người đều kinh sợ, khó thể tin những chuyện đang xảy ra trước mắt.
Quả thực không thể tin được, chỉ tịch công ty bất động sản Bảo Đỉnh có khối tài sản mấy trăm tỷ lại cung kính với một thanh niên giao hàng bình thường như vậy.
Chuyện này cũng quá hão huyền rồi! "Giám đốc Vương, ông có nhìn nhầm không, tôi đến nào có vẻ vang cho kẻ hèn, rõ ràng là gà bay chó sủa, cũng không hoan nghênh tên giao hàng là tôi đây, mua phòng trả tiền cũng không cho tôi mua, căn hộ của công ty bất động sản Bảo Đỉnh các ông chỉ bán cho mấy người ăn mặc sang trọng mà không bản cho người giao hàng có chút tiền gửi ngân hàng đúng không?"
Danh Sách Chương: