Mục lục
Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chỉ có Thẩm Thị Thu mới biết lúc này bà hạnh phúc đến nhường nào.

Cho dù ai nghi ngờ bà, cho dù Tiêu Thanh có nghi ngờ bà, bà cũng có thể chịu đựng được, chỉ cần con dâu không nghi ngờ bà thì bà sẽ vui mừng khôn xiết, bởi vì bà thực sự rất quan tâm đến con dâu, chỉ sợ con dâu không tin mình.

Có thể nói bà thực sự hết lòng với con dâu.


Bà rất vui mừng, con dâu không hề hoài nghi bà.

Con dâu đã phủ nhận ngay tại chỗ rằng đó không phải là thuốc của bà.

Bà cảm thấy mình cho dù trả giá nhiều hơn nữa, chịu nhiều ủy khuất cũng đáng giá! 
“Mẹ đừng khóc nữa, cho dù người trong thiên hạ hoài nghi mẹ, con cũng sẽ không hoài nghi mẹ, bởi vì trên đường đưa con đến bệnh viện, mẹ sốt ruột đến mức nào, con là người biết rõ nhất, mẹ cõng con chạy, mẹ chạy liên tục không dừng lại dù chỉ một chút, nếu mà mẹ là người hạ thuốc, mẹ hoàn toàn không cần gấp gáp như vậy.


"Cho nên con tin tưởng mẹ trong sạch, mẹ cũng không cần tránh xa con, hãy ở bên cạnh con.


Con còn phải học hỏi từ mẹ, cách chăm sóc đứa con trong bụng của con để đứa trẻ được sinh ra một cách an toàn" 
Mục Thiên Lam mỉm cười nói với Thẩm Thị Thu.

“Được, được, được!”.

Thẩm Thị Thu vừa lau nước mắt, vừa đi về phía Mục Thiên Lam.

Cảm thấy con dâu của mình là người hiểu chuyện nhất trên đời.

“Thiên Lam, con.


” 
“Mẹ!” Mục Thiên Lam cắt đứt lời Ngô Tuệ Lan, trừng mắt nói: "Tiêu Thanh và Thu Mai, nào có ai là người có lòng dạ xấu xa? Những năm gần đây, mẹ đối với Tiêu Thanh như thế nào, trong lòng mẹ không tự nghĩ được sao? Nhưng Tiêu Thanh có bao giờ có suy nghĩ trả thù mẹ chưa?” 
"Tiêu Thanh và Thu Mai, đều là mẹ chồng con sinh ra, hai người bọn họ tốt như vậy, mẹ chồng con sao có thể xấu xa được?" 
"Huống chi con cùng mẹ chồng con sống mấy tháng, mẹ chồng con đối với con như thế nào trong lòng con rõ nhất, dù mẹ có nói như thế nào, thì con cũng không tin mẹ chồng con lại hại bảo bối của con.


Ngô Tuệ Lan tức giận nhét bình sữa vào miệng Mục Thiên Lam, tức giận nói: "Con gái gả ra ngoài như nước đổ đi, mẹ là mẹ ruột của con, con thì hay rồi đứng về phía mẹ chồng, không đứng về phía mẹ ruột, thật sự đúng là nuôi con tốn công vô ích!”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK