Mục lục
Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



**********
“Bố, bố không lừa con đấy chứ?” Mục Hải Long nằm lấy tay của Matsushita, nước mắt lưng tròng.

Matsushita nói: “Cụ hai nhà họ Long gọi điện cho bố, muốn Thương hội Nhật Bản chúng ta giúp ông ta giết Tiêu Thanh, đúng lúc chúng ta cũng có dự định đó.

Đồng thời cũng liên lạc với Hồng Kim Thoa của Hạ Quốc, ông ta có mấy thằng đàn em đều chết dưới tay của Tiêu Thanh, bế quan đến nay vẫn không tìm ra cơ hội để báo thù.

Bây giờ ông ta xuất quan rồi, sắp tới sẽ đến Bắc Thanh giết Tiêu Thanh.

“Vậy nên, bố đồng ý giúp cụ hai Long trừ thử Tiêu Thanh, cũng muốn xin ông ta bảo vua Cổ giải độc cho con.

Ông ta đồng ý rồi, còn bảo tôi phải người đưa cậu đến nhà họ Long, ông ta sẽ để vua Cổ giúp con giải độc, nên con được cứu rồi.

"Ha ha."

Mục Hải Long nghe thấy vậy liền phấn khích không nguồi.

“Vậy nhanh đưa con đến nhà họ Long, con khó chịu muốn chết rồi.

Năm ngày tiếp theo, mỗi ngày Jeffrey đều đưa người tới giúp Tiêu Thanh giải độc nhưng chẳng có một ai thành công cả.

Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc đã đến ngày đính hôn của Thẩm Thị Thu Mai và Hoắc Tử Hoa.

Tối hôm đó.

“Tiêu, lúc nãy Hoàng tử Tony của nhà nước Tây Lương gọi điện cho tôi nói anh ta cùng với Tổng tư lệnh Anil bắt đầu xuất phát rồi, ngày mai có thể đến dự lễ đính hôn của em gái anh đúng giờ”
Tiêu Thanh mỉm cười, nói: “Hoàng tử Tony và tổng tư lệnh Anil, nể mặt ghê đó.

“Nếu không có Tiêu, nhà nước Tây Lương đã bị Hưng Hạ thôn tính từ lâu rồi, có thể không cảm ơn Tiêu sao?”
Cùng lúc đó, tại một làng chài ở Bắc Thanh.

Trăng tối và gió lớn về đêm.

Matsushita mang theo Mục Hải Long đến bên bờ biển, nhìn ra biển lớn, dường như đang chờ đợi một điều gì đó.

Không biết đã qua bao lâu.

“Đến rồi, đến rồi, ông ta đến rồi.”
Matsushita phấn khích hét lên.

Bởi vì, ông ta thấy được ở đã xa kia, ánh đèn nhấp nháy ba lần, sau đó biến mất.

Matsushita ngay lập tức bật đèn pin, liên tục bật tắt sáu lần để gửi tín hiệu cho đối phương.


Không lâu sau, một hình bóng nhảy lên từ con tàu cách đó vài kilet, hình thành nên một vòng parabol trong màn đêm.

Hơn một phút sau.

Hình bóng đó đáp xuống, tạo nên trên bãi cát một cái hố sâu một mét.

Một làn sóng kinh hoàng tiến đến, nâng những con sóng cao đến hơn mười mét.

Matsushita và Mục Hải Long đang đứng đợi người đều bị bay ra xa cách đó vài mét, trong miệng đều là cát.

“Bố, thật kinh khủng”
Mục Hải Long cảm thấy hết sức đáng sợ.

Matsushita cười nhếch mép: “Càng đáng sợ càng tốt, như vậy sẽ khiến Tiêu Thanh chết dễ dàng hơn.

Mục Hải Long gật đầu một cách máy móc.

Và rồi hai người họ phải đi cát ở trên người.

Chạy đến nơi có một ông già đang rút chân ra khỏi bãi cát.

“Hồng tôn sư, chào ngài.”
Matsushita cúi đầu chín mươi độ.

Mục Hải Long cũng chào theo.

“Ông chính là hội trưởng Matsushita?” Hồng Kim Khoa nhẹ hỏi.


“Chào ngài” Matsushita nói: “Là tôi nhận mệnh lệnh của bộ chỉ huy đến đây để đón tiếp ngài Hồng tôn sư" “Vất vả rồi, hội trưởng Matsushita" Hồng Kim Khoa vỗ vai ông ta, nói: “Tôi là tội phạm bị truy nã hàng đầu ở Long Quốc nên không thể đến bằng máy bay, chỉ có thể âm thâm vượt biên qua đường sông, nếu không thì hội trưởng Matsushita sẽ không phải đến đón tôi lúc nửa đêm “Có thể đến tiếp đón Hồng tôn sư là vinh dự của tôi.

Matsushita cực kì khách khí, sau đó làm một cử chỉ tay rồi cả nhóm lên xe rời đi.

“Thực lực của cái câu Tiêu Thanh kia mạnh đến mức nào?"
Trên xe, Hồng Kim Khoa hỏi.

“Tương đương với Hồng tôn sư, không kém hơn là bao, đều có Hoa Kình Viên Mãn, nhưng anh ta đang trúng cổ phê hồn đoạt mệnh, chỉ cần anh ta dùng võ công để tu luyện, độc sẽ phát huy tác dụng, ảnh hưởng đến việc phát huy thực lực của anh ta, vậy nên, anh ta chẳng có chút uy hiếp nào cả, bây giờ đại tướng Wells của đế quốc Ba Tư đang bảo vệ anh ta, nếu không thì có hàng nghìn, hàng chục nghìn cách để giết anh ta.

Matsushita đáp.

Hồng Kim Khoa cười một cách khinh thường: “Đại tướng Wells, sẽ trở thành bại tướng thôi.

Nghe thấy điều đó, Mục Hải Long nói một cách kích động.

“Vậy chúng ta sẽ đưa Hồng tôn sư qua đó
Hồng Kim Khoa nhẹ nói: “Hồng Kim Thoa tôi từ trước đến nay giết người đều quang minh chính đại mà giết, chưa bao giờ dùng chiêu vụng trộm.

Tối nay tôi cũng mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một đêm.

Sáng mai tôi sẽ khiêng quan tài đến nhà anh ta và giết anh ta..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK