Mục lục
Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



**********
Chương 590
Sau đó, ông quay lại nói: "Tôi không có người cháu chỉ biết gây rối lại không biết trời cao đất dày là gì như cậu ta, cuộc hôn nhân của Thu Mai là một tay tôi sắp xếp, không có liên quan gì tới cậu, cậu không có quyền can thiệp "Nề mặt Thu Mai nhận anh làm anh trai, cậu muốn ở lại tham gia tiệc đính hôn của con bé tôi cũng không tiếc cậu vài chén rượu một bát cơm, nhưng nếu cậu có ý phản đối cuộc hôn nhân này của Thu Mai, vậy thì cậu lập tức cút ra ngoài cho tôi, dù sao nhà tôi cũng không chào đón cậu.”
Lời nói của ông ta không khách khí chút nào, khiến cho mọi người không dám cãi lại.

Tiêu Thanh cười khan một tiếng, nhìn thẳng vào Thẩm Văn Hạ gằn từng câu từng chữ nói: "Tôi không đồng ý hôn sự này, ông cũng không xứng sắp xếp hôn nhân của Thu Mai!"

Giọng nói vừa cất lên đã khiến cho khỏe mắt Thẩm Văn Hạ giật giật, lớn tiếng quát: "Láo xược, sao cậu dám nói chuyện với tôi như vậy, cậu không muốn sống nữa phải không?"
Trái tim Thẩm Thị Thu Mai dường như đã ngừng đập, cô không dám nhúc nhích.

Thẩm Thị Đông nghe vậy vội vàng đi lên, ngăn cản trước mặt Thẩm Văn Hạ khuyên nhủ: "Anh cả, anh đừng tức giận, Tiêu Thanh không hiểu chuyện, anh đừng chấp nhặt với thằng bé." Ngay sau đó bà quay lại nói với Tiêu Thanh: "Tiêu Thanh, con nói tới tìm dì là có chuyện gì gấp sao?"
Tiêu Thanh nói: "Tình trạng sức khỏe hiện nay của Thiên Lam rất nguy kịch, máu không tương thích, tính mạng đang gặp nguy hiểm.

Con mới tìm ra được một phương thuốc có thể chữa trị cho cô ấy nhưng lại thiếu mất một loại dược liệu, hôm nay con đến tìm dì là hi vọng dì có thể thông qua mạng lưới quan hệ của mình hỏi thăm giúp con một chút về loại dược liệu này” "Dược liệu gì?" Thẩm Thị Đông hỏi.

Tiêu Thanh phun ra ba chữ: "Sâm Huyết Rồng" "Con nói cái gì! Sâm Huyết Rồng?" Thẩm Thị Đông nhíu mày thật chặt.

“Ha ha!” Thẩm Văn Hạ cười to: "Nhóc con, cậu đúng là tên không biết trời cao đất dày là gì, cậu có biết Sâm Huyết Rồng quý như thế nào không?" "Đó chính là máu của rồng nhỏ xuống trong đất, trải qua trăm năm mới có thể nảy mầm, ngàn năm mới thành cây một củ Sâm Huyết Rồng.


Loại dược liệu quý giá như thể hiện nay số lượng còn rất ít, rất có lợi trong việc kéo dài tuổi thọ, hiệu quả của nó đối với người bệnh cực kỳ tốt giống như là cải tử hoàn sinh vậy.

Chính vì lý do ấy mà loại dược liệu này được vô số gia đình giàu có sẵn đón, là loại bảo vật quý giá đến nỗi dù có là các bậc vua chúa trong cung đình cũng chưa chắc có được nó.” "Sáu năm trước, tại cuộc đấu giá Tô Phú Bỉ ở Hồng Kông cũng đã từng bán đấu giá một gốc Sâm Huyết Rồng, anh có biết giá giao dịch lúc đó là bao nhiêu không?" "Bao nhiêu?"
Thẩm Thị Thu Mai tò mò hỏi.

Thẩm Văn Hạ giơ ba ngón tay của mình lên, nói: "Ba nghìn tỷ đồng!" "Cái gì?"
Thẩm Thị Thu Mai sợ đến ngây người!
Thẩm Văn Hạ lại nói thêm: "Lúc đó nếu đem ba nghìn tỷ đi đầu tư bất động sản thì hiện tại số tiền đó có thể lên tới mười lăm nghìn tỷ đồng, bây giờ Sâm Huyết Rồng mà xuất hiện, nếu không có ít nhất mười lăm nghìn tỷ e rằng sẽ khó lòng cướp được." "Nói đến số tiền mười lăm nghìn tỷ, nhìn khắp cả nước liệu có mấy người có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy?" "Dù có là dì nhỏ của anh cũng chưa chắc có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy, để tôi xem anh làm gì để có thể lấy ra số tiền đó?" Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủ*ng hộ team nha!!!
Ông ta cười lạnh nhìn Tiêu Thanh nói một cách khinh bỉ: "Lấy Sâm Huyết Rồng để cứu vợ, cậu đúng là đang nằm mơ giữa ban ngày, mà cho dù mơ cũng không thể nào được." "Muốn có được loại dược liệu đó, điều đầu tiên là tài lực phải vượt qua được nhà họ Thẩm, bởi nếu có Sâm Huyết Rồng xuất hiện nhà họ Thẩm chúng tôi cũng muốn tranh cho nên anh mơ cũng đừng mơ có được nó!" "Cái này không đến lượt ông quản." Tiêu Thanh lạnh lùng đáp lại, nói với Thẩm Thị Đông: "Dì nhỏ, dì giúp con hỏi thăm một chút, nếu có tin tức gì của Sâm Huyết Rồng dì hãy báo cho con biết, dù có tổn bao nhiêu tiền, con cũng nhất định phải cứu vợ con cho bằng được.

Thẩm Thị Đông gật đầu: "Con cứ yên tâm, có tin tức gì dì sẽ lập tức báo cho con biết, con cứ về trước yên tâm chăm sóc Thiên Lam đi, đã có dì lo!"
Bà sợ nếu Tiêu Thanh còn ở lại thêm sẽ chọc giận anh trai bà và Đỗ Thiên Sinh.


Tiêu Thanh nói xong quay sang nắm lấy tay Thẩm Thị Thu Mai nói: "Đi với anh, nếu em muốn kết hôn anh giúp em tìm một người đàn ông tốt, em đừng gả cho một tên rác rưởi như vậy."
Nói xong, anh lôi kéo Thẩm Thị Thu Mai đi ra ngoài.

Đỗ Thiên Sinh giận dữ lạnh lùng nói: "Các người đứng lại cho tôi!"
Tiêu Thanh không thèm để ý tới ông ta tiếp tục kéo
Thẩm Thị Thu Mai đi ra ngoài.

"Anh..."
Thẩm Thị Thu Mai phân vân không biết phải làm sao cho đúng..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK