Mục lục
Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********
"Hu hu..."
Chạy ra khỏi nhà họ Hoắc, Thẩm Thị Thu Mai ngồi xổm trên mặt đất, ôm hai đầu gối và bật khóc.

Từ nhỏ cô ấy đã không có cha mẹ, ở nhà họ Thẩm nhận hết bắt nạt sỉ nhục, về sau dì nhỏ liền đưa cô ấy đến nhà họ Phương chăm sóc, nhưng mỗi ngày dì nhỏ đều phải đi làm.

Ỏ nhà họ Phương, cô ấy cũng nhận hết mọi sự bắt nạt của người nhà họ Phương.

Vì thế tạo thành tính cách nhát gan của cô ấy, mỗi ngày đều thấp thỏm lo sợ.


Lúc đi học, bởi vì tính cách của cô ấy, các bạn học đều muốn bắt nạt cô ấy.

Không có ai một người nào muốn giúp cô ấy.

Cho đến lúc khi học trung học, Tử Hoa xuất hiện, mỗi lần cô ấy bị bắt nạt, anh ta đều đứng ra giúp cô ấy.

Từ đó trở đi, cô lấy liền có tình cảm với người thanh niên đã đứng ra giúp mình này.

Nhưng bởi vì tâm lý tự ti, một mực không dám nói ra miệng, đem phần tình yêu này, chôn vùi thật sâu trong lòng.

Thẳng đến ngày đó khi Tử Hoa nói muốn bắt đầu theo đuổi cô ấy, thì cô ấy mới phát hiện, tình cảm chính mình thông suốt lúc này cảm giác hạnh phúc xuất hiện.

Cô ấy vô cùng chờ mong Tử Hoa theo đuổi mình, đến nằm mơ cũng hy vọng, có một ngày cùng Tử Hoa đi vào cung điện của hôn nhân.

Lần này đến đây, trong lòng cô ấy mang theo tràn đầy ước mơ, cảm thấy có anh trai cùng người nhà trợ giúp, mình và Tử Hoa nhất định sẽ có kết quả.

Lại như thế nào cũng không nghĩ đến kết quả sẽ là như vậy.

Thế nên, trái tim của cô ấy đều tan nát.

Cô ấy chỉ cảm thấy cuộc sống trở nên một mảnh mênh mông mù tịt, lúc này nhìn không thấy phương hướng nữa.

"Thu Mai, không khóc.


Mục Thiên Lam đỡ cô ấy dậy, lau nước mắt cho cô ấy, cười an ủi cô ấy: "Tin tưởng anh trai em, nhất định sẽ có biện pháp, để người nhà họ Hoắc đồng ý để Tử Hoa lấy em." "Đúng vậy Thu Mai, anh trai co có thể mang chị dâu con ra khỏi nhà họ Hàn.

Nói cho cùng, anh trai của con vẫn có biện pháp, phải tin tưởng anh trai con, không đến cuối cùng con không được bỏ cuộc!" Thẩm Thị Thu cũng đứng lên an ủi.

Trong lúc mọi người đang an ủi một trận, Thẩm Thị Thu Mai ngẩng đầu đáng thương nhìn xem Tiêu Thanh: "Anh, em cùng Tử Hoa, thật sự còn hy vọng ư?" "Đương nhiên là có" Tiêu Thanh xoa đầu cô ấy, mỉm cười nói: "Ngày mai đi tham gia lễ mừng khai trương căn cứ Kester.

Sau khi lễ mừng kết thúc, người nhà họ Hoắc sẽ cầu xin em gả
Trong nội tâm Thẩm Thị Thu Mai lại dấy lên một tia hy vọng.

Sáng ngày thứ hai, lúc chín giờ.

Trung tâm Thương mại Kester nằm ở khu vườn kinh tế Hoa Sen.

Cái Trung tâm Thương mại chiếm diện tích đến gần nghìn hecta.

Cả khối kiến trúc cũng hết tổng cộng vài trăm tỷ, kho cất chứa, khu vực hậu cần, các loại bến tàu.

Đến giờ này, ở ngoài bãi đỗ xe của trung tâm thương mại đã đậu rậm rạp chằng chịt các loại xe sang trọng.

"Oa, quá náo nhiệt..."
Đoàn người Tiêu Thanh đi vào bãi đỗ xe, Mục Thiên Lam bị cảnh sầm uất náo nhiệt chấn động đến sợ ngây người.


"Dù sao Gia tộc Rothschild cũng là gia tộc giàu nhất trên thế giới.

Nhiều tổng giám đốc đến nịnh nọt đương nhiên cũng nhiều, ồn ào náo nhiệt như vậy cũng là bình thường." Thẩm Thị Đông nói.

"Vâng."
Mục Thiên Lam gật đầu, kéo cánh tay của Tiêu Thanh, vừa đi vừa nói: "Lúc nào đó có thể làm được một trụ sở thương mại Thiên Lam có quy mô bằng một phần mười như thế này, em biết là đã đủ" "Hừ."
Một tiếng hừ lạnh vang lên từ phía sau.

"Thương mại Thiên Lam cũng sắp phá sản rồi, mà còn mơ màng làm mộng lớn, thật sự là không biết xấu hổ" Mọi người quay đầu nhìn lại, thấy Phương Vũ Hàm, cùng nhà họ Hoắc, nhà họ Phương xuất hiện ở sau lưng.

Nhóm người Tiêu Thanh lười cùng cô ta nói nhảm, tiếp tục hướng về phía trước đi tới.

Rất nhanh, liền đi tới cửa lớn.

"Xin lấy ra thư mời ra." Nhân viên công tác lễ phép nói.

Tiêu Thanh nói: " Ngài Jeffrey đích thân gọi điện thoại mời tôi đến nên không có thư mời."
Nhân viên công tác đang do dự, có nên để nhóm người Tiêu Thanh đi vào hay không, Phương Vũ Hàm nhịn không được bật cười, đối với nhân viên công tác nói: "Thằng này rất biết giả vờ giả vịt, miệng toàn nói nhảm, nghìn lần đừng nghe lời anh ta nói, anh ta căn bản không biết ngài Jeffrey, bởi công ty của anh ta sắp bị phá sản, muốn trà trộn đi vào, tìm kiếm trợ giúp, cho nên nghìn lần không nên cho bọn họ đi vào, làm trái lời ngài Jeffrey thì các cậu liền thảm rồi".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK