Mục lục
Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



**********
Chương 770
Trái tim của Mục An Minh đều sắp bị kích thích đến mức muốn nổ tung.

Nhà ông ở tầng mười sáu của tòa chung cư Thanh Thần, khoảng cách tới mặt đất là bảy tám mươi mét, nếu từ đây nhảy xuống, tuyệt đối sẽ tan xương nát thịt.

"Hu hu..."

Ngô Tuệ Lan gào khóc.

“Mục An Minh, ông đừng ngăn cản tôi, nửa tháng lỗ mười triệu, lòng tôi đều tan nát cả rồi, tôi lớn từng tuổi này rồi, tổng số tiền đã xài còn chưa đến một phần trăm của mười triệu, lần này lỗ nặng như thế, đã mất sạch tiền tiêu vặt của mấy đời cháu chắt nhà tôi rồi.

“Bắt đầu từ khi lỗ vốn, mười ngày qua tôi ăn không ngon ngủ không yên, mỗi ngày trôi qua đều bồn chồn, khó khăn biết bao.” “Tôi hận chết tên súc sinh Hải Long kia, là nó hại tôi, hại tôi vô cùng thảm thiết, bây giờ nó trốn đi, lại có cha vợ nó chống lưng, tôi không thể làm gì được nó, con rể cũng không giúp được tôi, không làm được gì nó cả.

“Cho nên, tôi chỉ có thể đi chết, chỉ có như vậy, cảnh sát mới có thể chú trọng đến chuyện này, cũng chỉ có như vậy, Hải Long mới có thể bị bắt đi tù” mềm.

Nói xong bà ta nhìn xuống dưới cảm thấy chân đều
Cao như vậy, ai dám nhảy xuống đây.

"Ngô Tuệ Lan, không có chuyện gì là không vượt qua được, bà trở lại đây, mau trở lại, đừng làm tôi sợ mà Ngô Tuệ Lan”
Mục An Minh khóc đến chết đi sống lại.

Ông nghĩ muốn tiến lên kéo bà ta lại, lại sợ mình đi lên, bà ta lại nhảy xuống vậy thì ông sẽ mất vợ mất, vì vậy ông tiến không dám tiến, lùi không dám lùi, vô cùng quần quýt!

Mà cả khu nhà ở phía sau cũng ồn ào theo.

“Có người muốn nhảy lầu!” “Báo cảnh sát!” “Cao như vậy nhảy chắc chắn sẽ chết người!” Rất nhiều dân cư ở các khu nhà xung quanh đều tụ tập lại dưới tòa nhà của ntl.

Hơn nữa còn có người tốt, đã mang tấm niệm ra tới, mấy cư dân cùng mở niệm ra, làm tổ công tác chuẩn bị cửu người.

“Chị gái này, trên đời không có chuyện gì là không giải quyết được, đừng nghĩ không thông, xuống đây, mau xuống đây!”
Rất nhiều người có lòng tốt đều nói lời khuyên giải.

Ngô Tuệ Lan khóc bù lu bù loa: "Các vị hàng xóm, cháu của tôi không phải là người, nó gạt tôi mua cổ phiếu, nói giúp tôi phát tài, kết quả tôi mua hai mươi triệu, lập tức đã ngã mất mười điểm, lỗ mất mười triệu, tôi đã sớm điên rồi, không muốn sống nữa, nếu như tôi chết, các vị nhất định phải để cảnh sát giúp tôi lấy lại lẽ phải,bắt Thương Hội Nhật Bản và con rể hội trưởng Hạ Mục Hải Long bắt lại, nó chính là đồ súc sinh, nhất định phải phán nó tội tử hình, bằng không tôi chết cũng sẽ không nhằm mắt, sẽ biến thành ma quỷ khóc lóc đến tìm bọn họ!"
Nghe nói lời này, dân cư tiếp tục dỗ dành khuyên giải, nhưng đều không có tác dụng, Ngô Tuệ Lan đã ngồi trên tầng bảo vệ của ban công, nói thế nào cũng không chịu xuống.

Mục An Minh sắp bị dọa đến tè ra quần, vội vàng gọi điện thoại cho Mục Thiên Lam.

Lúc này Mục Thiên Lam đang làm massage dưỡng thai, để cho cục cưng trở lại đúng vị trí theo như đúng thai kỳ.


Đúng lúc này, điện thoại vang lên.

Cô lau mồ hội, ấn nghe điện thoại.

“Bố, có chuyện gì vậy?"
Bên trong điện thoại truyền đến tiếng khóc của Mục An Minh: “Mục Thiên Lam, nguy rồi! Có chuyện lớn! Mẹ con chơi cổ phiếu lỗ mười triệu, suy nghĩ không thông đã ngồi trên vòng bảo hộ của lan can, muốn nhảy lầu!” “Cái gì!”
Mục Thiên Lam kích động, bụng lặp tức đau rút lại.

Cô che bụng, cố gắng để mình không tức giận, nói: “Nói với mẹ mười triệu không là gì cả, con và Tiêu Thanh sẽ lập tức đến ngay, gạt bà ấy nói cho bà ấy một trăm triệu, gạt bà ấy xuống trước rồi nói sau.

Nói xong, cô tắt điện thoại, nhanh chóng chạy ra ngoài, la to: “Tiêu Thanh, không xong rồi, mẹ thua cổ phiếu nói muốn nhảy lầu!" “Cái gì!”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK