**********
“Sở dĩ nhà họ Trần bị sụp đổ không phải bởi vì Tiêu Thanh mà chính là vì quản gia của nhà họ Trần.
Năm đó, tên sát nhân giết người không ghê tay họ Lưu kia xảy ra xung đột lợi ích với Trần Nguyễn Bình, ông ta đã xuống tay giết chết cả Trần Nguyên Bình và Trần Văn Sinh.
Sau đó, đội bảo vệ đi vào, trước khi bị bắn chết, Lưu Nhất Trung đã kịp tuồn ra các tài liệu đen của nhà họ Trần, nhà họ Trần lúc này mới sụp đổ.
“Chẳng lẽ mấy người còn cho rằng Tiêu Thanh nhà lật đổ một dòng họ lớn mạnh như nhà họ Trần trong chốc lát hay sao? Nó còn chưa có bản lĩnh đó đâu!”
Lời nói của bác cả gái lập tức khiến nụ cười của Ngô Tuệ Lan cứng đờ.
Ban đầu bà ta còn chưa tin, nhưng sau khi nhìn thấy tin tức truyền đi điên cuồng trong vòng bạn bè của mình thì bà ta không thể không tin rằng việc nhà họ Trần sụp đổ không có chút liên quan gì đến Tiêu Thanh.
“Cho dù là không liên quan gì đến con rể tôi nhưng với thực lực của nó chắc chắn cũng có thể lật đổ nhà họ Trần." Ngô Tuệ Lan tự an ủi.
Bác cả gái cười lạnh: “Lúc Tiêu Thanh đến nhà họ Trần thì đúng lúc Lưu Nhất Trung đang đại khai sát giới.
Có tin đồn rằng khi ấy không chỉ Trần Nguyên Bình và Trần Văn Sinh bị chết mà còn có thêm hai người trẻ tuổi nữa, chỉ sợ một trong số đó là Tiêu Thanh nhà mấy người đấy.
Mấy người mau chạy đi nhặt xác cho Tiêu Thanh đi.
Ha ha ha!.."
Bà ta vừa dứt lời, khuôn mặt Mục Thiên Lam và Tiêu Vĩnh Nhã lập tức tái nhợt đi.
“Hu hu hu...!Tiêu Thanh, anh ngàn lần đừng xảy ra chuyện gì nha!”
Mục Thiên Lam vừa khóc vừa đi đến mở cửa đại sảnh.
Kết quả cửa vừa mở ra, một bóng người hiện ngang đã đập vào mắt cô.
“Tiêu Thanh?”.
Đôi mắt Mục Thiên Lam sáng lên, cô lập tức nín khóc, bật cười.
Tiêu Thanh bước tới, quan tâm hỏi: "Bà xã, sao em lại khóc thế?”
Anh vừa mới dứt lời, Mục Thiên Lam đã nhào vào lòng anh.
Tiêu Thanh đột nhiên thấy một làn gió thơm dịu và một thân hình mềm lại nhào đến.
Anh không kìm được mà ôm chầm lấy cô vợ xinh đẹp vào lòng, anh cảm thấy giây phút hạnh phúc nhất trên cõi đời này cũng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
“Em nghe nói quản gia nhà họ Trần là tên sát nhân giết người không chớp mắt năm đó, Lưu Nhất Trung.
Gia chủ nhà họ Trần phát sinh xung đột lợi ích với ông ta, ông ta lập tức giết chết gia chủ nhà họ Trần và cả con của ông ta, lại còn giết chết hai người trẻ tuổi khác.
Chẳng phải anh đi trả thù nhà họ Trần sao, em sợ anh xảy ra chuyện nên mới sốt ruột như thế.
Cũng may anh đã quay về an toàn.” Mục Thiên Lam nói.
Tiêu Thanh mỉm cười: “Khi anh đến nhà họ Trần thì nhà bọn họ đã xảy ra chuyện rồi.
Thế nên anh ở đó xem náo nhiệt một hồi rồi mới trở về, khiến bà xã phải lo lắng rồi.
Mục Thiên Lam rời khỏi vòng tay của Tiêu Thanh, cười hì hì nhìn anh: “Chồng em may mắn quá.
“Phải không?” Bác cả gái châm chọc: “Cũng may là vận khí của cháu tốt, đúng lúc bắt gặp nội loạn trong nhà họ Trần, nếu không bây giờ chắc cháu cũng đã trở thành một xác chết lạnh lẽo rồi.
Quản gia nhà họ Trần là tên sát nhân điên cuồng
Lưu Nhất Trung, ông ta giết người dễ dàng tựa như giết gà vậy!
Bác hai gái quay sang nói với Tiêu Chính Thành: “Bố à, sự sụp đổ của nhà họ Trần chính là thời điểm thuận lợi để nhà họ Tiêu quật khởi đấy.
Vốn dĩ định thông qua việc này kiểm tra năng lực của Tiêu Thanh.
Nếu nó có thể lật đổ nhà họ Trần thì việc chuyển nhượng 70% cổ phần cho nó, chúng con cũng không có ý kiến.
Nhưng bây giờ nhà họ Trần đã sụp đổ rồi, đây một cơ hội tốt để nhà họ Tiêu vực dậy, Tiêu Thanh lại chỉ có chút quan hệ với chiến bộ, chẳng thể giúp ích gì cho nhà họ Tiêu cả.
Thế nên con xin đưa ra kiến nghị thu hồi lại quyết định chuyển nhượng cho nó 70% cổ phần, nếu không cả gia đình chúng con đều cảm thấy không phục và sẽ không tham gia đóng góp gì cho nhà họ Tiêu, nhà họ Tiêu sẽ bỏ lỡ mất cơ hội tốt lần này, vì vậy mong bố hãy suy nghĩ kỹ lại việc này.
“Mong bố hãy suy nghĩ kỹ lại!”
Mọi người trong nhà họ Tiêu sôi nổi đứng ra lên tiếng.
Tiêu Chính Thanh rơi vào tình thể tiến thoái lưỡng nan.
Ban đầu, ông đưa cho Tiêu Thanh 70% cổ phần chính là vì muốn dùng mạng lưới quan hệ của Tiêu Thanh để ngăn chặn nhà họ Trần, sau đó dưới sự đoàn kết, đồng tâm hiệp lực của nhà họ Tiêu thì chắc chắn địa vị của nhà họ Tiêu sẽ được nâng cao hơn vài phần.
Nhưng mà bây giờ nhà họ Trần đã bị lật đổ, cho dù không có mạng lưới quan hệ của Tiêu Thanh thì nhà họ Tiêu vẫn có thể phát triển rất tốt.
Nếu ông nhất quyết đưa cho Tiêu Thanh 70% cổ phần, nhà họ Tiêu sẽ xảy ra nội loạn, không chỉ bỏ lỡ mất cơ hội quật khởi lần này mà còn sẽ trở thành nhà họ Trần tiếp theo.
“Tài sản nhà họ Tiêu này một phần tôi cũng không cần.
Mấy đồng tiền ít ỏi của mấy người tôi vẫn còn chướng mắt, nhưng nhà họ Tiêu của mấy người cũng đừng nghĩ đến chuyện vực dậy trở lại, mấy người không có năng lực để thực hiện nó đâu!”
Sự ủng hộ của các bạn là động lực sáng tác của tác giải
Danh Sách Chương: