Mục lục
Sau Khi Lưu Đày, Địa Vị Của Ta Cực Cao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộc Vãn Tình thấy hắn không đủ lòng tin, cũng không làm khó hắn, "Để cho tỷ muội Mộc Cẩm Dao và Mộc Tuyết Dung làm, người trước là tài nữ nổi danh, mà người sau... Tương đối hiếu thắng, không cam lòng làm người đứng sau, có cạnh tranh mới có tiến bộ."

"Vậy được, hai người này đều là người có năng lực." Tằng đại nhân đã tận mắt thấy hai tỷ muội kia quản lý một tổ gọn gàng ngăn nắp, so với những tổ khác đều tốt hơn.

Mộc Vãn Tình đang gầy dựng đoàn đội của mình, an bài từng người một ở vị trí mấu chốt để rèn luyện.

Mấy người thuộc thế hệ trước đều bỏ qua, chỉ lựa chọn thế hệ trẻ.

Giang thị vệ chủ động nói, "Vậy bên phía ta thì để cho huynh đệ Mộc Tử Thành phụ trách, để cho ta múa đao thì được, chứ viết vẽ gì đó chính là muốn mạng của ta."

Hắn cùng Mộc Tử Thành chung sống một đoạn thời gian, hai người đã quen thuộc, sống khá hòa thuận.

"Được, vậy quyết định như vậy đi." Mộc Vãn Tình nhìn về phía Mộc nhị gia, "Cha, người lại giúp con xử lý một ít chuyện rườm rà."

"Được." Lần này Mộc nhị gia không có cự tuyệt, đi theo nữ nhi làm việc đặc biệt kiên định.

Đêm nay, mọi người đều không ngủ, đôi mắt đỏ bừng, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi.

Xây dựng lộ trình tương lai, các loại phương án báo động trước trên đường đi, làm sao cân đối làm sao an bài nhân lực, làm sao vận chuyển vân vân.

Để kích động nhân tâm, Mộc Vãn Tình đặt ra một mục tiêu nhỏ, ví dụ như, mỗi người kiếm được mười vạn lượng.

Như vậy liền có thể kích động mọi người, cổ động sĩ khí của mọi người, bầu không khí tăng vọt.

Tiền là thứ tốt, có thể thông thần, có thể giải quyết đến 99% các vấn đề khó khăn trên thế gian.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ làm việc .

. . . . . .

Bên kia, đội ngũ áp tải sáng sớm đã lên đường, đi rất lâu, cho đến khi quan sai khua chiêng gõ trống chuẩn bị ăn cơm.

Mộc nhị phu nhân ăn bánh bao, cả người mất hồn mất vía, không cẩn thận cắn phải đầu lưỡi, đau tới không ngừng hít vào.

Mộc Tử Ngang lo lắng nhìn qua, "Nương, người không sao chứ?"

Mộc nhị phu nhân khoát tay một cái, "Không sao, ăn cơm đi."

Phu quân cùng hai đứa con đã đi rất lâu, đếm ngày cũng gần một tháng, khiến cho nàng lo tới hỏng mất.

Ăn không ngon, ngủ không yên.

Trước khi bọn họ rời đi cũng không nói đi làm gì, chỉ nói muốn chấp hành một nhiệm vụ.

Ai, một chút tin tức cũng không có.

Chủ tử Vu tứ tiểu thư yên lặng ngồi ở một bên ăn uống, không nói gì, an tĩnh lạ thường.

Hai người đi theo Mộc nhị phu nhân ăn ở cùng nhau, thức ăn là tự mình trả tiền.

Vu tứ tiểu thư có tiền để dành, nhưng muốn ăn một miếng hợp khẩu vị quả thực rất khó.

Càng không khiến cho nàng an tâm chính là, mỗi ngày bầu không khí càng lúc càng cổ quái.

Đang ăn cơm, Mộc đại phu nhân đi tới, "Đệ muội, nương kêu ngươi đi qua."

Sắc mặt Mộc nhị phu nhân trắng nhợt, những ký ức bị áp chế không thở nổi lại một lần nữa xông lên đầu, "Ta còn đang ăn cơm, không đi."

Nàng không muốn đi, đã là lúc nào rồi còn bày ra dáng vẻ của lão thái quân?

Hai nhà cũng đã xé rách mặt, người mẹ chồng này còn có tư cách gì gọi tới gọi lui chỉ huy với nàng làm việc.

Mộc lão thái thái ở giữa một đám con cháu vây quanh đi tới, vênh váo hung hăng, "Làm sao? Ta còn không mời nổi ngươi? Ta hỏi ngươi, rốt cuộc Mộc Vãn Tình đã đi đâu? Đã một tháng rồi."

Bà hưng sư vấn tội, tương đối khí thế.

Mộc nhị phu nhân vốn cũng không phải là người cường thế, bị bắt nạt thành thói quen, vừa nhìn thấy Mộc lão thái thái liền trong lòng hoảng hốt, "Nàng có việc phải xử lý."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK