Phủ Tấn Vương. Sắc mặt thế tử Tấn Vương lúc xanh lúc trắng, cả người run rẩy không ngừng, giống như mắc bị một loại bệnh nặng nào đó. “Ngươi lặp lại lần nữa.” Hắn thật vất vả tích cóp mới được mấy vạn đại quân, cứ như vậy xong rồi sao? Hắn nhất thời không chấp nhận được sự thật này. Thân tín của hắn quỳ xuống mặt đất, không dám ngẩng đầu lên, “Thuộc hạ vô năng.” Hắn nhịn không được vì mình biện giải một câu, “Nhưng ai cũng không thể tưởng được Đỗ Thiếu Huyên cư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.