“Nhà người ta là nữ nhi phú quý, Thanh Bình Huyện Chủ dựa vào chính mình, phụ mẫu nhờ vào nàng mà hiển quý, đây là phủ Huyện Chủ, Huyện Chủ định đoạt, những quy củ kia đối với nàng đều vô dụng.” “Nói một câu khó nghe, người bình thường không quyết định thay nàng được.” Tưởng Đồng Tri đảo mắt qua, thấy vẻ mặt vội vàng của Đỗ Thiếu Huyên, nhất thời cười rộ lên, “Trạch đệ, có người cầu thân với Huyện Chủ.” Đỗ Thiếu Huyên dừng bước, ánh mắt như chim ưng đảo qua, mang theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.