“Bông gòn… rất có giá trị, với quốc với dân đều không gì sánh được.” Nàng để lộ ra một ít tiếng gió, mong muốn có sự hỗ trợ của hắn cho những việc phía sau. Nàng muốn thể hiện bản thân tại Tây Lương, tất nhiên cần có chỗ dựa. Đỗ Thiếu Huyên là thống soái Đỗ gia quân trong tương lai, cũng là chủ nhân Tây Lương, nàng tại sao lại không tìm hắn? Đây vốn là một chuyện vừa tốt vừa có lợi. Đôi mắt Đỗ Thiếu Huyên sáng lên, “So với xi măng còn giá trị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.