Yến Vương khóe miệng co rút, lúc nàng tổ chức đấu giá, sao lại không cảm thấy có vấn đề? “Ngươi đây là lấy cớ.” Mộc Vãn Tình hai tay chống nạnh, trừng mắt, đúng lý hợp tình gật đầu, “Đúng vậy, tiền đã tới tay, tại sao ta còn phải xã giao với các ngươi? Chỉ là lãng phí thời gian.” Tiền của bọn họ đều bị nàng ép sạch! Không có giá trị! Yến Vương trợn mắt há hốc mồm, nàng thật không biết xấu hổ! Đồ Tra nữ! Bên kia, Kỷ Vệ Chỉ Huy trốn trong bóng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.