Trong mắt Mộc Vãn Tình bày ra một nụ cười, "Thứ Phụ không phải là dựa vào bán thê tử bán tức phụ từng bước bò lên đó chứ? Trời ạ." Đô Sát Viện Tả Đô Ngự Sử rốt cuộc nhịn không được, nói: "Khụ khụ, Thanh Bình Quận Chúa, còn có cái gì ăn ngon sao? Ta đói bụng, quá đói bụng." Mau dùng đồ ăn bịt miệng nàng lại đi. "Xem phòng bếp có món gì ngon, bưng lên hết." Mộc Vãn Tình rất hào phóng, chuyển giọng, “Đại nhân, ta nói với ngài, loại tư đức này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.