“Có cho hay không, ta còn không muốn hầu hạ đâu.” Mộc Vãn Tình lập tức trở mặt, “Kỷ đại nhân, mau đuổi bọn họ ra khỏi thành Cam Châu, không mời mà đến thật kỳ cục.” Kỷ tướng quân hận không thể đuổi đám phỏng tay này đi, thấy nàng nói vậy liền nói: “Chư vị, mời đi.” Làm sao những người này vào thành được? Hơn nữa tại sao không ai đến bẩm báo? Yến Vương đứng bất động, từ trong ngực lấy ra một phần phong thư kín, nói: “Kỷ đại nhân, chuyến này vì có công...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.