Mộc Vãn Tình nghiêm trang nói, "Bình thường ta bận kiếm tiền, trong nhà cũng không có ai, không có cách nào chăm sóc muội. Đỗ phu nhân mở to đôi mắt ngây thơ, "Kiếm tiền? Cha nương ngươi đâu? Kiếm tiền không phải chuyện của người lớn sao?” Mộc Vãn Tình than thở, "Nhà ta nghèo quá, ta phải giúp đỡ gia đình.” Mọi người khóe miệng co rút, nàng am hiểu nhất nghiêm túc nói hưu nói vượn. Nhưng đối với Đỗ phu nhân mà nói, dễ dàng tin tưởng, "Ngươi thật đáng thương nga, vậy ngươi có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.