Tằng đại nhân thấy thế, cảm thấy không còn cách nào khác, đành tạm thời nhường xe ngựa của mình, gom nhặt đám người hôn mê, chất đầu một xe, người này người nọ xếp chồng lên nhau, cũng mặc kệ bọn họ có khó chịu hay không. Mộc nhị gia ở phía trước kéo xe la, bước đi khó khăn, đôi guốc gỗ kêu lên từng tiếng kẽo kẹt mối khi bước đi, nhưng cũng không còn cách nào, dùng ủng để đi con đường lầy lội như thế này sẽ rất nhanh hư. Hai huynh đệ Mộc Tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.