Mộc Vãn Tình mím môi, "Công tử, ta có mấy câu muốn nói." Đỗ Thiếu Huyên nhìn lại, thần sắc khôi phục tự nhiên, "Nói." Mộc Vãn Tình dùng ngón tay chỉ vào đám người Giang thị vệ, "Giao những người này cho ta xử trí, ngài cứ việc lên đường đi, chuyện hôm nay tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa phần, ta cam đoan." Nàng có ý tốt, không muốn hắn vướn vào chuyện này. Nàng không thể tránh được, không phản kích liền phải chết, nhưng người ta chỉ là người qua đường. Nếu như nàng đoán...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.