Triệu cô nương luôn miệng nói cám ơn, liên tục khen chưởng quầy phúc hậu, là người phúc hậu nhất trong thành. Chưởng quầy vui vẻ không ngậm miệng lại được, lời người thành thật nói mới là chân thật nhất, nàng tin. "Hôm nay vẫn như cũ sao?" "Vâng." Triệu cô nương lại lĩnh nguyên liệu cùng sợi tơ, khách sáo vài câu, mới chậm rãi đi ra ngoài. Tiểu nhị cầm lấy đồ thêu nhìn kỹ, "Chưởng quầy, đây là việc của bốn người đi? Không phải nói chỉ có hai mẫu tử nương tựa lẫn nhau sao?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.