Đỗ Thiếu Huyên không nói gì mà nhìn trời, vĩnh viễn không nói lại nàng. Đi đến đoạn đường này, nhìn thấy nhiều nhất đó là những đồng ruộng trồng một mảng lớn bông tuyết trắng xoá, mênh mông bát ngát, xinh đẹp đến mức làm cho người ta vui vẻ thoải mái. Trên mặt các lão nông mang theo nụ cười tươi rói, ánh mắt tràn ngập chờ đợi cùng vui mừng. Những cây bông gòn này chính là hy vọng của cả nhà bọn họ, dựa vào bông gòn này, có thể trải qua một năm tốt lành....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.