Mộc Vãn Tình cố nén không trợn tròn mắt, "Bản chất của con người chính là không biết trân trọng những thứ miễn phí." Tất cả các quan viên có mặt đều im lặng, Tưởng Đồng Tri mím môi, "Vậy làm sao ngươi có thể đảm bảo rằng nông trang của ngươi sẽ phát triển tốt?" Mộc Vãn Tình vô cùng không kiên nhẫn, chuyện này thì có gì mà đảm bảo, “Chuyện đơn giản như vậy mà ta không làm được thì không bằng dùng dây treo cổ tự vẫn cho xong. Ta chỉ có thể nói ta đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.