Mộc Vãn Tình nhíu mày, lời nói liền ra, "Bất luận là ai, lần đầu tiên tới cửa bái phỏng đều sẽ mang theo một phần lễ vật, lễ vật ngươi mang theo đâu?" "Ách?" Hà Vân Hoán ngây ngẩn cả người, lễ vật? Mộc Vãn Tình lộ ra vẻ tham lam, "Ta là tục nhân, thích bạc hoa trắng, vàng rực rỡ, để cho ta xem thành ý của phủ Tấn Vương các ngươi đi." "Thư miễn nhiệm này..." Hà Vân Hoán cảm thấy đây chính là lễ vật tốt nhất. Mộc Vãn Tình cười lạnh một tiếng, tiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.