Lê Tiếu nhìn vách tường phản chiếu trong thang máy, ánh mắt hơi lạnh đi: “Nếu Thu Hoàn muốn thể lực ở Thành Nam, anh ta có đủ thực0 lực để đối phó với Đồ An Lương không?” Anh xoa nhẹ bờ vai của cô, giọng lạnh và trầm: “Nếu không có thực lực, 2thì phải có người tài.”
Lê Tiếu ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt chợt có ý cười: “Có lý, quả nhiên anh ta và Hạ Sâm vẫn khác biệt.”siêu cấp cưng chiều
Nếu Hạ Sâm muốn nắm quyền ở Thành Nam, hắn nhất định sẽ không nói với Thương Úc. Ở một nơi khác, Lê Tiếu trở lại phòng thí nghiệm, thong dong bước lên cầu thang.
Vừa đứng ở hành lang tầng ba, cô liền nhìn thấy mấy người trung niên lạ mặt đang đứng nói chuyện với Viện sĩ Giang ở cửa phòng làm việc. Đang nghĩ ngợi thì lời nói tiếp theo của Đồ An Lương khiến hắn giật thót: “Không tìm được cơ hội thì tự tạo ra cơ hội. Còn võ quán của nhà họ Phó nữa, nghĩ cách lôi lão già đó ra đây cho tao. Lần này mà không thành
công, bọn bây chờ đi ăn cơm tù đi.” Cô bình tĩnh đi tới. Vừa nhìn thấy cô, mặt mày Viện sĩ Giang sáng lên: “Tiểu Tiếu, mau lại đây, mấy vị này là chuyên gia của Sở nghiên cứu khoa học, hôm nay muốn thăm phòng thí nghiệm của chúng ta. Em và Liên
Trinh thu xếp đi, ngày mai đến Sở báo danh.” Chín giờ sáng, Lê Tiếu ăn sáng xong liền lái xe rời khỏi khách sạn Hoàng Gia
Sau khi cô đi, Đồ An Lương dẫn hai tên đàn em bước ra từ đằng sau trụ La Mã ở trước cửa. “Ngu vậy, ai bảo bọn bây động tay ở đây?” Đồ An Lương quay lại đạp tên đó một cú: “Cứ người âm thầm bám theo cô ta.”
Thấy mặt hắn đằng đằng sát khí, tên đàn em mấp máy môi, muốn nói lại thôi, nghĩ bụng: Lần trước đã bị bẻ gãy ngón tay, lần này còn dám nhắm vào cô ta? Anh có mấy ngón tay để gãy hả? khoa Nam Dương, cũng là học trò tâm đắc của Viện sĩ Giang, nên Sở nghiên cứu của chúng tôi vẫn luôn mong đợi sự gia nhập của cô.”
Câu này rất tâng bốc. Bạn gái của Thượng Thiểu Diễn, học trò cưng của lão già kia, thân phận không nhỏ, chắc là sức ảnh hưởng cũng rất lớn.
Hắn nhìn chiếc Mercedes chạy xa, đàn em của hắn dè dặt tiến lên nói nhỏ: “Anh Lương, gần khách sạn này có quá nhiều camera, bọn em không tìm được cơ hội ra tay.” Lê Tiếu nhìn lướt qua mấy người đó: “Nhanh vậy sao ạ?”
“Nghiên cứu viên Lê, chào cô, tôi là trưởng nhóm nhân sự của Sở nghiên cứu khoa học, Trương Kế” Đối phương rất nhiệt tình đưa ra một tấm danh thiếp: “Trước đó tôi nghe nói cô đạt thành tích xuất sắc tại Đại học Y Không phải cô xem thường Thu Hoàn, mà là trong thời gian tiếp xúc, năng lực của anh ta kém h6ơn so với Thương Úc, cũng không quyết đoán bằng Hạ Sâm.
Dù nhà họ Thu ở Nam Dương là gia đình quyền thế ngầm, nhưng muốn nắm quyền ở8 Thành Nam một cách triệt để, hình như còn thiếu chút gì đó. Người đàn ông đó, bề ngoài thì ngả ngớn, nhưng thực chất lại là con sói tàn nhẫn.
Đây cũng là lý do tại sao anh chỉ xem Thu Hoàn là bạn, còn Hạ Sâm là anh em kết nghĩa.