Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lê Tiếu nhìn Bạch Viêm, mấy giây sau khẽ nhướng mày.

Lần nào cũng vậy, chỉ cần Bạch Viêm nhìn thấy vẻ mặt này củ1a cô, sẽ không có sức đề kháng, chỉ hận không móc tim dâng hai tay lên cho cô. Bạch Viêm nhìn gò má cô, nheo mắt: “Thương Thiếu Diễn có biết em làm những chuyện này không?”

“Chắc có.” Lê Tiếu nhướng mày, khôi phục nét mặt bình thường: “Thì sao?” “Được, gửi một bản báo điện tử cho tôi.”

Cúp máy, ánh mắt Lê Tiếu trở nên xa xăm. Anh ta cầm nắm tóc trước trán, nhìn0 sang hướng khác, lẩm bẩm: “Giao dịch giữa những người đàn ông với nhau, nít ranh đừng tò mò.”

Lê Tiếu nít ranh: 6“...” Thấy Bạch Viêm không muốn nói nên Lê Tiếu cũng không hỏi thêm.

Chỉ cần hai người đàn ông xưng bá m8ột phương không xích mích là được. Cô ngửa người dựa lưng ghế, nhàn nhạt hỏi: “Thời báo Anh nói thế nào?”

Thành Mạch trả lời cứng nhắc: “Họ đang in khẩn cấp, trong số báo ngày mai sẽ xuất hiện thông tin liên quan.” Lê Tiếu lườm anh ta, vừa hay cuộc gọi đã kết nối.

“Mợ Cả.” Bạch Viêm dụi tàn thuốc, quay lại phòng khách, đứng trước mặt Lê Tiếu, cụp mắt cười: “Không sao cả, chỉ không ngờ em lại chí công vô tư như vậy thôi.”

Nét mặt Lê Tiếu trầm xuống: “Anh muốn nói gì cứ nói thẳng.” Bạch Viêm đứng dậy, mở cửa sổ, đứng ngoài ban công hút thuốc: “Nghe em nói vậy là không tính về Phi Thành với tôi phải không?” “Cần phải về sao?” Lê Tiếu cũng không ngẩng đầu lên.

Bạch Viêm dựa lan can cười nhạt: “Em đúng là đồ không tỉm.” Lê Tiếu nhìn đồng hồ, đã mười giờ mười lăm phút, ngoài cửa sổ nắng chiều muôn 2dặm, bầu không khí ấm áp dễ chịu.

Cô bật điện thoại lên, mở danh bạ, dừng hoạt động ngón tay: “Gửi hết hồ sơ lúc t6rước tra được vào email của tôi.” “Không hiểu à?” Bạch Viêm lấy chai nước suối trên bàn, mở nắp, liếc Lê Tiếu: “Dù gì Thương Thiếu Diễn cũng là một gã đàn ông, không phải rùa đen rụt đầu, nhưng chuyện gì cũng để em ra mặt, là cậu ta không có năng lực hay tình yêu của em bác ái quá?”

Lê Tiếu sờ cằm rồi nhướng mày: “Con mắt nào của anh thấy anh ấy để tôi ra mặt trong mọi việc?” “Có hai điều.” Bạch Viêm chỉ vào mắt mình: “Bình thường đến cả mật mã hệ thống của mình mà em còn lười nhớ, giờ lại bôn ba khắp nơi vì cậu ta, em nghĩ sao?”

Lê Tiếu liếc Bạch Viêm, yên lặng mấy giây rồi chậm rãi nói: “Vì nếu là chuyện liên quan đến Minh Đại Lan, chỉ có thể do tôi ra mặt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đ
Đan29 Tháng chín, 2022 16:53
T
Thuỷ 29 Tháng chín, 2022 00:10
Hay
T
Thuỷ 28 Tháng chín, 2022 23:19
Hhh
BN
Bảo Ngọc28 Tháng chín, 2022 19:28
Truyện hay lắm ❤️❤️❤️
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ28 Tháng chín, 2022 10:51
nhảy hố 💃 💃 💃
ᴾᴴᵁ
ᴾ ᴴ ᵁ̛ ᴼ̛ ᴺ ᴳ ᵀ ᴿ ᴵ ᴺ ᴴ 🌸27 Tháng chín, 2022 20:28
Hay 😍 🥰 😘
TLA
Tôi Là Ai27 Tháng chín, 2022 02:03
Bao giờ có chương mới ạ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK