Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thương Úc bắt tréo chân, nhả khói, chìa tay ra với cô: “Đến đây.”

Lê Tiếu đi lên trước, nắm tay anh, đồng thời nhìn Thu Hoàn, nhàn n1hạt hỏi: “Mắt anh Thu cận sao?”

Thu Hoàn ho khan, gật đầu: “Ừm, đúng thế, dạo này mắt không được tốt.” Theo lễ phép, Lê Tiếu co chân định đứng dậy, nhưng Thương Úc ghì chặt eo cô hơn, rõ ràng không muốn buông ra. 2

Anh ngồi trên sofa đơn vòng qua eo cô, liếc hồ Hoắc Minh: “Không cần khách sáo.”

Hoắc Minh không nói gì, lập tức buông tay 6ngồi xuống lại. Nếu không phải nhờ Tần Tử, mạng những người trên du thuyền đã chẳng còn.

Thương Úc thổi khói mù lượn quanh, liếc vẻ mặt tối tăm của Hoắc Minh: “Cậu ta sẽ sống tốt thôi.”

Hoắc Minh bỗng ngẩng đầu lên, dường như cảm thấy những lời này có hàm ý khác. Lê Tiếu bĩu môi, khô0ng vạch trần anh ta.

Thương Úc vòng một tay qua eo cô, để cô ngồi trên tay vịn, tay kia kẹp điếu thuốc gảy vào gạt tàn bên cạnh: “H6oắc Minh, gọi chị dâu.”

“Chị dâu.” Hoắc Minh ngồi đối diện trầm giọng gọi, khom người đứng dậy tạo tư thể muốn bắt tay với Lê Tiếu:8 “Tôi là Hoắc Minh.” Thương Úc mím môi rít một hơi thuốc. Khói mù lượn lờ xung quanh khiến nét mặt anh trở nên mơ hồ: “Ừm, nếu cậu ta không muốn bị tìm thấy, mọi người việc gì phải lãng phí thời gian.”

Lúc trước, Tần Tứ đã cứu mọi người trong đợt nổ du thuyền, rồi bỗng dưng biến mất ở Parma.

Mấy anh em tìm khắp nơi cũng chẳng có thu hoạch gì. Ngầu thật.

Người phụ nữ của anh Cả, thậm chí cả bắt tay cũng không được.

Ghế thật, thái độ muốn chiếm làm của riêng thế này! Lê Tiếu thoáng đánh giá gương mặt Hoắc Minh, chẳng trách sao quen quen, ra là em trai Hoắc Mang.

Hơn nữa, anh ta chẳng phải là... thằng chó trong miệng Đường Dực Đình sao?

Nhắc đến thì, Hoắc Minh không giống kiểu trai đẹp như Lục Hi Hằng, đường nét góc cạnh sâu sắc, khi lạnh mặt, nhìn là biết không nên trêu vào. Sở dĩ Hoắc Minh đến Nam Dương cũng vì muốn thử vận may, không chừng tìm ra manh mối gì đó.

Giờ nghe Thương Úc nói vậy, nét mặt anh ta chấn động, không cam lòng buồn bực giải thích: “Dù gì cũng là anh em, đi đâu cũng chẳng nói tiếng nào, có đi cũng phải để mọi người biết mình đi đâu chứ, sống có ổn

không...” Bỗng dưng eo cô bị siết chặt, là anh âm thầm bóp lấy.

Lê Tiếu nửa dựa vào vai Thương Úc, dời mắt khỏi gương mặt Hoắc Minh, nhếch môi cúi đầu đùa móng tay mình.

Lúc này, Hoắc Minh chỉnh lại áo sơ mi, đôi mắt màu nâu nhìn Thương Úc: “Anh Cả, cả anh cũng không có tin của Tần Tứ sao?” Nhưng chưa kịp nhìn sang, Thương Úc đã nghiêng đầu dụi tàn thuốc, buông chân xuống ôm Lê Tiếu đứng dậy: “Đi nào, đến phòng bao.”

Đêm đó, khi Lê Tiếu về lại nhà họ Lê đã gần mười một giờ khuya.

Anh ngồi ghế sau hôn cô thật lâu, Lưu Vân ở hàng trước nghe mà rối lòng, nhanh chóng xuống xe hút điếu thuốc bình tĩnh lại.

Cửa xe mở một nửa, Lê Tiếu tựa cằm lên đầu vai anh ổn định hơi thở, mặt mày ửng đỏ.

Quan trọng là tay cô bị anh nắm, ghi trên thứ gì đó đang dựng lên.

“Về rồi sớm nghỉ ngơi.” Cằm Thương Úc cọ lên gò má cô, giọng khàn khàn lộ ra sự đè nén quyến rũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đ
Đan29 Tháng chín, 2022 16:53
T
Thuỷ 29 Tháng chín, 2022 00:10
Hay
T
Thuỷ 28 Tháng chín, 2022 23:19
Hhh
BN
Bảo Ngọc28 Tháng chín, 2022 19:28
Truyện hay lắm ❤️❤️❤️
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ28 Tháng chín, 2022 10:51
nhảy hố 💃 💃 💃
ᴾᴴᵁ
ᴾ ᴴ ᵁ̛ ᴼ̛ ᴺ ᴳ ᵀ ᴿ ᴵ ᴺ ᴴ 🌸27 Tháng chín, 2022 20:28
Hay 😍 🥰 😘
TLA
Tôi Là Ai27 Tháng chín, 2022 02:03
Bao giờ có chương mới ạ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK