Mục lục
Error: Điệp Biến - Lân Tiềm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dừng tay!” Chung Ý Thâm tiến lên hai bước vươn tay ngăn cản, cậu ta giơ hai tay, trong tay cầm bộ điều khiển từ xa, “Úc Ngạn, thứ cậu muốn là cái này, đúng không?”

Tiếng ồn điếc tai từ cây đàn organ đột ngột dừng lại, Úc Ngạn quả nhiên dừng tay, tà áo tung bay, y xoay người khỏi ghế đàn, gác một chân lên, chiếc mặt nạ Hồ Chết che đi mắt trái không trọn vẹn, vật đen tuyệt đối liên tục nhỏ xuống.

Chung Ý Thâm lo lắng cho sự an toàn của em gái, nghiến răng đặt bộ điều khiển từ xa xuống đất rồi đá nó về phía Úc Ngạn.

Không ngờ, sau khi cầm được bộ điều khiển, Úc Ngạn lại nhướng mày hỏi ngược lại: “Ai nói vậy, việc cậu cho nổ tung cả thành phố này liên quan gì đến tôi?”

Lời khiêu khích vang vọng trong đại sảnh, hai nữ cảnh sát thấp giọng liên lạc với đồng đội qua bộ đàm, ánh mắt của họ luôn theo sát hai người trên sân khấu, trong mắt họ, mức độ nguy hiểm của Úc Ngạn thậm chí còn cao hơn cả phần tử khủng bố, vì hành vi của y cực kỳ khó lường.

Úc Ngạn thiếu sự kiểm soát và hướng dẫn của Chiêu Nhiên giống như một khẩu súng mất chốt an toàn, y có thể bất cứ lúc nào bắn về phía bất kỳ ai, thậm chí chỉ cần một chút kích động cũng có thể dẫn đến việc nổ súng.

Cảnh sát Demon không kìm được chuẩn bị hành động, thấp giọng hỏi cảnh sát Diệp: “Đó thật sự là người của công ty Hải Đảo sao? Dám công khai phát động khủng bố, hoàn toàn không xem cảnh sát ra gì…”

Cảnh sát Diệp lạnh lùng đáp: “Ông Chung của công ty Hải Đảo quả thực có hai người con một trai một gái, nhưng được bảo vệ rất nghiêm ngặt, chưa bao giờ xuất hiện trên đất liền. Hôm trước sau khi Úc Ngạn báo cáo về những hoạt động bất thường của công ty Hải Đảo, tôi đã đi kiểm tra hồ sơ, thông tin về việc ông Chung từng ngồi tù, bao gồm cả hồ sơ DNA đều đã bị làm giả, rất có thể đã được sửa đổi trước khi chúng ta gia nhập cục Diều Hâu.”

“Cậu… rốt cuộc muốn thế nào…” Giọng Chung Ý Thâm khàn đặc, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào ÚC Ngạn, lòng hận thù trào dâng trong ánh mắt.

“Tôi muốn cậu tự giới thiệu tại đây, nói với các cảnh sát rằng cậu đến từ công ty Hải Đảo, là Chung Ý Thâm con trai của Chung Lãng và người trong lồng kia là em gái cậu.” Úc Ngạn cười như không cười ngả người ra sau, hai khuỷu tay nặng nề đè lên phím đàn đen trắng, ống âm gần lồng chim phát ra một loạt tạp âm.

Chung Ý Vãn bị nhốt trong lồng cũng thét lên đau đớn, máu tươi chảy ra từ tai, ả ta sắp không thể chịu nổi nữa rồi.

Máu tươi của em gái rơi xuống như từng giọt bỏng rát trên trái tim Chung Ý Thâm. Những tay sai đã chết của cậu ta cũng đang tập trung về Golden Hall, đầu và cơ thể được bọc kín trong vải đen nhưng vì xe cảnh sát lảng vảng xung quanh nên chúng chưa nhận được lệnh cũng không dám tuỳ tiện tiếp cận.

Chung Ý Thâm nhảy một bước lên sân khấu, nhanh chóng tiến sát trước mặt Úc Ngạn.

Vốn tưởng cậu ấm được nuông chiều khả năng có hạn, nhưng sức mạnh mà Chung Ý Thâm thể hiện lại ngoài dự đoán, tư thế quyền anh chuẩn mực chuyên nghiệp, chỉ một động tác phòng thủ đã khiến Úc Ngạn cảnh giác.

Tuổi tác hai người tương đương nhưng Chung Ý Thâm cao lớn hơn, cơ bắp phát triển hơn, thân hình trẻ trung đã bắt đầu mang dáng dấp của một võ sĩ quyền anh. Mái tóc đen nhánh xoã ngang đôi mày sâu thẳm, ánh mắt đầy sát khí.

Cậu ta ra đòn nhanh mạnh, Úc Ngạn né trái né phải, cơ thể y lướt qua các phím đàn, cầm lấy gậy quý ông dựng nghiêng bên ghế đàn, giơ tay phất áo choàng lễ phục, cả người y hóa thành một đàn dơi loạn xạ, bay múa dưới ánh đèn sân khấu.

“Dơi…?” Chung Ý Thâm giơ tay cản cú va chạm của của đàn dơi khát máu, thử vài lần rồi nhận ra Úc Ngạn có khả năng vô địch trong thời gian ngắn, giết chết bao nhiêu dơi cũng vô ích, nhưng y không thể duy trì trạng thái dơi mãi mãi.

Lợi dụng khoảnh khắc Úc Ngạn biến mất khỏi sân khấu, Phượng Hí vung đao chém tới, cô nhận ra cậu Chung trước mặt có có kỹ năng đối đầu vượt trội vượt trội hơn Úc Ngạn, và cho đến giờ cậu ta vẫn chưa bộc lộ khả năng dị hạch của mình.

Phải ép cậu ta sử dụng dị hạch, tổ trưởng Úc mới có thể tìm cách ứng phó.

Một tia sáng bạc từ lưỡi dao vung tới, Chung Ý Thâm bình tĩnh đón chiêu. Không ngờ cô gái nhỏ bé này ra tay không chút do dự, từng nhát đao đều nhắm vào điểm hiểm, rõ ràng lối tấn công hiểm ác này đã chịu ảnh hưởng không ít từ Úc Ngạn.

“Con mắt… là màu xanh dương…” Phượng Hí ; thầm nhủ trong lòng, nhìn vào đôi mắt thăm thẳm ấy lâu sẽ khiến người ta có cảm giác sợ hãi như đang đối diện với biển sâu.

Cô đâm về phía một điểm yếu rõ ràng bên trái của Chung Ý Thâm, nhưng thấy cậu ta nhếch mép cười, cậu nhanh chóng xoay người dùng mu bàn tay đánh bật lưỡi đao lạnh ra rồi móc một cú vào thẳng bụng Phượng Hí.

Một dòng máu tanh ngọt trào lên cổ họng, Phượng Hí xoay lưỡi đao rút nhanh ra để lại một vết thương nhỏ bên cổ Chung Ý Thâm.

Cảnh sát Diệp lặng lẽ quan sát tình hình, bỗng nhẹ giọng ra lệnh: “Nổ súng, nhắm vào lồng chim.”

Cảnh sát Demon lập tức hiểu ý, giương súng nhắm vào lồng chim kim loại treo trên cao, bóp cò.

Viên đạn rời nòng, tia lửa lóe lên, mục tiêu của cô là đế kim loại của lồng chim.

Ngực Chung Ý Thâm tỏa ra một luồng ánh sáng nhạt màu vàng trứng, một viên hạch vàng cấp một nằm ngay giữa xương ức, hoa văn trên bề mặt hạch vàng là một con cá cần câu, trên đầu treo ngược một chiếc đèn mồi.

Khi cậu ta sử dụng khả năng của dị hạch, Phượng Hí và hai cảnh sát cùng lúc cảm thấy một cơn ngột ngạt, không khí xung quanh rõ ràng trở nên dày đặc nặng nề hơn, khiến việc cử động tay chân cũng trở nên vô cùng khó khăn, như thể đang chịu áp lực nước và di chuyển dưới đáy biển.

Viên đạn cũng như bắn vào nước, tốc độ chậm lại, đường đạn trở nên xiên xẹo, không trúng vào lồng chim mà yếu ớt chạm vào tường.

“Đó là viên hạch trang bị, không phải khả năng chính, chỉ là hiệu quả cộng hưởng, biến không khí thành trạng thái của nước,” cảnh sát Diệp giàu kinh nghiệm, dù đang chịu cảm giác ngột ngạt như sắp chết đuối, cô vẫn đánh giá chính xác được dị hạch của cậu Chung.

Đàn dơi bay lượn cũng bị không khí dày đặc làm chậm lại, khi thời gian biến hình 20 giây kết thúc, vị trí của Úc Ngạn được tính toán cực kỳ chính xác, y ngay sau lưng Chung Ý Thâm.

Hiệu quả chính của bộ lễ phục nhà ảo thuật là [Quan Niệm Thời Gian], ngay cả khi Úc Ngạn không tập trung tính toán, tiềm thức của y vẫn đếm ngược chính xác từng giây.

Úc Ngạn nắm ngược dùi phá giáp, đầu dùi chữ thập chọc sâu vào lưng Chung Ý Thâm, y thổi một tiếng huýt sáo bên tai cậu ta.

Cơ thể cậu Chung cứng đờ, ngay lập tức quay người hất văng Úc Ngạn, máu trên vết thương trào ra nhưng không rơi xuống, mà thấm vào không khí giống như cảnh thợ lặn bị thương dưới đáy biển.

“Cậu…” Chung Ý Thâm quỳ một chân xuống đất, nghiến răng nói: “Sự đê tiện của cậu thật vượt quá tưởng tượng… Cậu cũng được tính là con người sao?”

“Đâu có,” Úc Ngạn vui vẻ trả lời, chiếc dùi phá giáp xoay tới xoay lui giữa các ngón tay.

Bộ đàm trên tai y truyền đến yêu cầu liên lạc, Nặc Lan thở hổn hển báo cáo: “Cục Diều Hâu đã rà soát hết trường học, không phát hiện bom… Chuyên gia gỡ bom đã thành công gỡ bốn quả bom…” Cô đang ho ra máu, bị thương không nhẹ.

Chung Ý Thâm vung nắm đấm tấn công, hạch quái dị – Dơi ma quái còn cần mười phút cooldown trước khi có thể biến hình lại thành dơi, trước làn sóng tấn công dồn dập của Chung Ý Thâm, Úc Ngạn không tìm được cơ hội thay đổi sang dị hạch khác.

Cú đấm nặng nề nhằm thẳng vào mặt, Úc Ngạn chỉ có thể giơ cánh tay lên đỡ, xương cẳng tay kêu răng rắc, cơn đau như bị gãy xương để lộ sơ hở, ngực y bị một cú đấm mạnh tấn công, một dòng máu mỏng rỉ ra từ khóe môi.

Úc Ngạn liên tục lùi lại, cho đến khi bị ép lùi về phía các phím đàn organ, y vung tay đập mạnh phím đàn, hằn học nói: “Tặng thêm cho cậu một bản nhạc.”

Tiếng nhạc ầm ĩ vang vọng trong đại sảnh nhờ vào ống âm của đàn organ, Chung Ý Vãn bị nhốt trong lồng chim trợn to hai mắt, nước mắt chảy khỏi từ hốc mắt đỏ ngầu vì bị tiếng ồn tra tấn.

“Ý Vãn!” Cậu Chung giận dữ không kìm được, viên hạch vàng cấp một trên ngực phát ra ánh sáng rực rỡ, một chiếc đèn lồng vàng xuất hiện trong tay phải của cậu ta.

Ánh sáng mờ ảo của đèn lồng chiếu rọi lên cơ thể Chung Ý Vãn, cô gái đang quỳ gập người trong lồng chim, bên xương bướm trái của ả ta bất ngờ hiện ra một viên dị hạch màu vàng cam.

Viên dị hạch vàng cấp hai hổ phách, loại dị hạch hiếm thứ hai trong tất cả các loại dị hạch, số lượng cực kỳ ít ỏi, đến nay Úc Ngạn vẫn chưa từng thấy.

Chỉ trong một khoảnh khắc Úc Ngạn đã suy nghĩ rất nhiều, bên trong cơ thể y chôn dấu ba viên dị hạch vàng tượng Phật nhưng chúng không thể phát huy tác dụng khi y còn sống, bởi vì dị hạch cấp hai trở lên đã vượt quá giới hạn mà cơ thể con người có thể chịu đựng, sức mạnh quá lớn, một khi sử dụng liều lĩnh, kết quả cuối cùng là suy đa tạng mà chết.

Chẳng lẽ ả ta muốn tự hủy? Nếu ả ta có khả năng này, tại sao không dùng ngay từ đầu?

Đó là khả năng của anh trai ả ta.

Chiếc đèn lồng trong tay Chung Ý Thâm chiếu sáng em gái mình, năng lượng từ dị hạch trên lưng cô em gái bắt đầu lưu thông một nửa áp khủng khiếp đó bị chiếc đèn lồng dẫn vào cơ thể Chung Ý Thâm.

Đột nhiên đôi mắt của cô em gái mất đi con ngươi, cơ thể phình ra, hai cổ tay đứt tung xiềng xích, cơ thể ả lơ lửng giữa không trung y như đang nhảy múa trong nước.

Chiếc lồng chim vàng phồng ra từ bên trong, một con cá voi sát thủ to lớn đâm vỡ rào chắn, bơi lội trong không khí xung quanh Chung Ý Thâm, viên dị hạch màu vàng hổ phách trên lưng cá voi sát thủ cực kỳ chói mắt, dòng năng lượng màu vàng cam bên trong dị hạch bị chiếc đèn lồng của Chung Ý Thâm dẫn dắt.

Tên: Hạch trang bị – Đèn biển sâu

Nguồn gốc: Vua cá cần câu

Chủng loại: Loại dị hoá

Đánh giá cấp bậc: Vàng cấp một (Vàng vỏ trứng)

Khả năng cơ bản: [Người dẫn đường] – Chia sẻ thương tổn với mục tiêu được liên kết bởi ánh sáng và giảm 50% tổn thương nhận vào bản thân.

Giới hạn sử dụng: Không xác định

Hiệu quả cộng hưởng: [Ngưng tụ biển] – Biến không khí trong bán kính 10 mét xung quanh bản thân thành trạng thái giống nước, các dị thể dưới nước trong phạm vi này sẽ được tăng tốc độ di chuyển và sát thương.



Tên: Hạch quái dị – Kẻ săn mồi đen trắng

Nguồn gốc: Không xác định

Chủng lại: Loại bình thường

Đánh giá cấp bậc: Vàng cấp hai (Vàng hổ phách)

Khả năng cơ bản: Hoá thành cá voi

Giới hạn sử dụng: Không xác định

Điều kiện cộng hưởng: Không xác định



Sinh vật khổng lồ đen trắng lượn quanh chiếc đèn lồng của Chung Ý Thâm, vừa bơi vừa than khóc.

Không ngờ Chung Ý Thâm lại có khả năng chia sẻ áp lực khi sử dụng dị hạch cấp cao, hai mắt Úc Ngạn sáng lên nhưng nhanh chóng chấp nhận thực tế, hai bên đã kết oán không thể xóa bỏ, trong tình thế sống còn chẳng còn gì để thương lượng nữa.

Cá voi sát thủ bơi lượn trên không, mang theo căm hận lao về phía Úc Ngạn.

Thời gian cooldown quái hoá của Úc Ngạn còn năm phút, tay chân bị không khí dạng nước trói buộc, di chuyển khó khăn, nếu cố gắng vùng vẫy thì chỉ sẽ tiêu hao thêm lượng oxy vốn đã không nhiều.

Cá voi sát thủ đâm thẳng vào, cảnh sát Diệp thay đạn dị động, nhắm vào thân hình khổng lồ ấy mà bóp cò, lực tác động mạnh mẽ xuyên qua da cá voi nhưng nó chỉ hơi nghiêng đầu, lệch hướng va chạm.

Úc Ngạn nhân cơ hội thoát thân.

Cá voi sát thủ quay lại một vòng, lao tới lần nữa, dù Úc Ngạn đã tránh đi nhưng áp suất xung quanh do cá voi bơi nhanh tạo ra một xoáy nước, hút Úc Ngạn vào va mạnh vào thân hình đen trắng trơn láng đó.

Áp lực nặng nề làm tai ù đi, Úc Ngạn gắng gượng đứng dậy, máu chảy ra khỏi miệng và mũi.

Y đơn độc đối đầu với một Chung Ý Thâm đã quá sức, huống chi phải đối đầu với một vẫn dẫn gắn hạch vàng cấp hai.

Khi cá voi sát thủ lao đến lần thứ hai,

Úc Ngạn bất ngờ giơ tay lên, trong lòng bàn tay là chiếc điều khiển từ xa.

“Cậu có muốn xem pháo hoa không?” Úc Ngạn thở hổn hển, lau vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng, “Tôi đã nhét hai viên bi thép vào bụng em gái cậu, là bom dị hóa đúng không? Ngay cả dị thể cũng sẽ bị thương. Nghe nói cá voi mắc cạn lâu sẽ lên men và nổ tung, tôi luôn tò mò nó trông như thế nào.”

Chung Ý Thâm giơ tay ra hiệu cho cá voi dừng lại: “Cậu chắc chắn những quả bom ở nơi khác đã được tháo gỡ hết chưa? Cậu không biết chúng tôi đã đặt bao nhiêu quả.”

“Tất nhiên rồi, dù sao những nơi quan trọng tập trung đông người đã được tháo gỡ, còn lại… chỉ coi như thiệt hại do khủng bố gây ra, dù sao cũng chỉ là một con số trên báo chí.”

“Úc Ngạn! Cậu dám làm loạn!” Cảnh sát Demon giơ súng cảnh cáo, “Cậu đang nói linh tinh gì thế? Bỏ điều khiển xuống! Muốn ăn đạn à!”

Chung Ý Thâm cạn lời không trả lời được.

Cậu ta nín thở, cứng nhắc nhìn chăm chú chàng trai trẻ một mắt mặc lễ phục cầm gậy quý tộ đầy vẻ ngả ngớn tản mạn, cậu ta tin chắc Úc Ngạn đến từ địa ngục, dưới chân y không phải là thảm đỏ của phòng hòa nhạc, mà là một vũng máu nhớp nháp.

Úc Ngạn bước nhanh đến trước mặt cậu ta, không kìm được mà đưa tay vuốt ve ngực Chung Ý Thâm, nơi gắn dị hạch hơi nhô lên khỏi xương ức, ánh sáng vàng xuyên qua kẽ ngón tay.

Hạch vàng loại dị hoá, sức mạnh chắc chắn phi thường, đến giờ hạch cấp vàng duy nhất Úc Ngạn từng thấy hạch vàng cấp một – Vua trò chơi từ tay anh em JS.

Thật sinh đẹp làm sao. Nếu có được nó, có lẽ mình sẽ sống sót khi sử dụng hạch vàng cấp ba.

“Cậu có thể đổi nó cho tôi không?” Úc Ngạn hơi nhón chân, gần như chạm vào mũi cậu Chung, đồng thời cầm ngược dùi phá giáp dí vào rìa hốc dị hạch trên ngực cậu ta, “Cạy nó ra đưa cho tôi, đổi lấy mạng của em gái cậu, thế nào?”

“Rốt cuộc cậu là ai? Tôi không hiểu.” Chung Ý Thâm nắm lấy cổ tay Úc Ngạn, cố chống lại mũi dùi đang ép vào da, sức Úc Ngạn không bằng cậu ta, mũi dao không thể tiến thêm chút nào.

Nhiều con đom đóm xanh lơ lửng trong không trung, ánh sáng mờ ảo, bay lên bay xuống.

Chung Ý Thâm nhận ra những con côn trùng đó, giọng trầm thấp chất vấn: “Nhật Ngự Khô, là mày đã giúp cậu ta bắt cóc em gái tôi… Tôi nhớ rồi.”

“?” Úc Ngạn nhìn trái nhìn phải, tiện tay gạt bay một con đom đóm va vào mặt mình, “Cậu đang nói chuyện với ai vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK