“Con trai của Lý Tinh bị u não giai đoạn cuối đã tìm cách chữa trị khắp nơi, nhưng không thể cứu được, Phương Sĩ Hưu cố tình dùng thuốc kéo dài mạng sống của con trai gã, bắt ông ta phải lựa chọn giữa mạng sống của chín thực tập sinh chúng ta và con trai của mình.”
Lý Tinh tổ trưởng tổ hậu cần máy móc là nhân viên lâu năm của Subway, tuy vị trí công việc khác xa lại ít khi gặp mặt, nhưng tổ trưởng Lý là người hiền hậu dễ mến, nhiều năm làm việc cùng nhau khiến lương tâm Chiêu Nhiên không đành lòng đối đầu với ông.
Dược sĩ Phương Sĩ Hưu nhiều năm nay đã theo sát ông chủ của Redneck Drift, ai có thể ngờ một người đàn ông có khuôn mặt học giả đau khổ, bị đánh đến mức trèo lên cây la hét, lại ẩn giấu một khuôn mặt xảo quyệt, luôn bày ra rất nhiều quỷ kế độc ác, dgây không ít khó khăn cho Subway.
“Lý Tinh lợi dụng chức vụ của mình để cấy chip thị giác vào hộp sọ của Kỷ Niên, nên ngay khi Kỷ Niên vừa liên kết, mọi cảnh tượng được truyền trực tiếp ra ngoài, Redneck Drift đã mua chuộc các streamer để livestream, kích thích mạnh mẽ tâm lý của khán giả làm tăng sức mạnh của anh em J·S.”
“Bây giờ anh phải ngay, cưỡng ép ngắt liên kết của Kỷ Niên, bảo vệ mạng sống của các học sinh khác.”
“Tốt nhất là không nên.” Chiêu Nhiên cụp mắt xuống, “Lý Tinh vẫn chưa biết mình bị lộ, Redneck Drift đang chờ chúng ta thỏa hiệp điều kiện của bọn họ, bây giờ rút dây động rừng sẽ chỉ khiến các thực tập sinh thêm nguy hiểm.”
“Vậy anh có kế hoạch gì không?”
“Có. Về chuyện của Lý Tinh, tạm thời đừng rêu rao.” Chiêu Nhiên ngẩng đầu lên kiểm tra trạng thái của Úc Ngạn, cúp điện thoại.
“Em có kế hoạch gì?” Cáp Bạch tò mò hỏi.
Chiêu Nhiên cười: “Kế hoạch của em là để Úc Ngạn nghĩ ra kế hoạch.”
Sức mạnh của anh vô cùng lớn, nhấc Úc Ngạn lên dễ như nâng một con búp bê, mũi anh dán sát vào cổ ÚcNgạn vài giây sau đó ngẩng đầu lên, chủ động chia sẽ niềm vui với Cáp Bạch: “Cho anh sờ chút này.”
Cáp Bạch ngập ngừng, nhìn vẻ mặt mê mẩn của anh, trong lòng hơi chua xót.
Một tua thần kinh dài nhỏ vươn ra từ trong đống nhãn cầu, chạm nhẹ vào má Úc Ngạn, cảm giác mềm mại dễ tổn thương làm tăng thêm nỗi lo lắng của Cáp Bạch.
“Bí mật về khả năng mắt trái có thể đổi hạch của cậu ta đã bị vạch trần, sau này muốn sống sót sẽ rất khó.” Cáp Bạch chuyển ánh mắt khỏi mặt Úc Ngạn, “Bây giờ Redneck Drift vẫn còn muốn bắt sống, hôm nay họ cũng chỉ muốn thăm dò thái độ của em, các công ty săn dị thể khác cũng sẽ không buông tha cậu ta, không lấy được thì sẽ hủy diệt, đây mới là phong cách làm việc của những ông chủ công ty săn dị thể.”
“Cậu ta có bản lĩnh gì để tự vệ? Ngay cả các sát thủ công ty săn dị thể phái tới cũng chưa chắc chống lại được, chứ đừng nói đến việc đối phó kỳ hóa kén mất hết tính người của em.”
“Trong lòng em hiểu rõ nhất Chiêu Nhiên à, cậu ta không thể giết em, không bao giờ có thể làm được. Nếu cậu ta bị sát thủ các công ty săn dị thể xử lí thì em phải làm sao?”
Chiêu Nhiên khịt mũi: “Em hóa kén ngay tại chỗ sau đó thoát xác liều mạng với chúng, sáu giờ sức mạnh đỉnh cao, đủ để em giết chúng một trăm lần.”
“Hả?” Cáp Bạch không nói nên lời.
Tưởng chừng như một trò đùa bình thường nhưng Cáp Bạch dường như đã thật sự nhìn thấy ngày hôm đó, dù người trong lòng đã biến thành một xác chết mục rữa nhưng Chiêu Nhiên vẫn điên cuồng ôm chặt không buông. Mãi đến khi anh phân hủy cùng với xác chết, dần dần chìm vào phù sa lắng động theo thời gian, chỉ còn những sinh vật phù du đó mới biết anh đã từng tồn tại.
Trong lúc nói chuyện, ngón tay trên vai anh khẽ cử động, Chiêu Nhiên vội vàng dựng thẳng lưng, đến gần đôi môi mỏng đang mấp máy của Úc Ngạn, cẩn thận lắng nghe giọng nói của y.
Ý thức Úc Ngạn lẫn lộn, lẩm bẩm bằng giọng mũi: “Sau một tiếng rưỡi, giúp em gắn lại hạch lấy vật trong tranh…”
Hạch bạc cấp một lấy vật trong tranh tự động ngắt liên kết, rơi ra khỏi hốc mắt Úc Ngạn, lăn xuống vỏ sò ngay chân anh, trên bề mặt còn dính một ít tơ máu.
Một tay Chiêu Nhiên ôm lấy Úc Ngạn, tay kia nhặt hạch bạc trên mặt đất lên, cau mày, lau sạch vết máu trên bề mặt bằng ngón tay cái.
Y thay dị hạch ở bên trong?
Chiêu Nhiên bỗng nghĩ gì đó, thả Úc Ngạn xuống.
Hàng loạt nhãn cầu Cáp Bạch rối rít nhìn về phía anh: “Làm gì vậy?”
“Anh nói đúng, em ấy không có nhiều bản lĩnh tự vệ, em sẽ cướp hạch nhà ảo thuật cho em ấy.”
Cáp Bạch vươn tua thần kinh ra ngăn cản: “Này! Em bớt chuốc thù oán đi!”
“Những gì em làm đã vượt xa bản năng tìm kiếm người khế ước của chúng ta.” Cáp Bạch trầm giọng cảnh cáo: “Em mọc ra khuôn mặt loài người thì nghĩ mình đã trở thành người đúng không? Đến kỳ hóa kén, bộ mặt thật của em sẽ lộ ra trước mặt cậu ta, cho dù cậu ta may mắn chiến thắng, em nghĩ sau này khi cậu ta nhìn khuôn mặt này của em sẽ nghĩ đến điều gì? Liệu cậu ta còn dám nằm trên người em như lúc này không?”
Chiêu Nhiên im lặng vài giây sau đó bướng bỉnh nhảy ra khỏi vò sò, những dây thần kinh như chất nhờn màu đen dính chặt vào người anh bị kéo căng rồi đứt rời, vài nhãn cầu xui xẻo bám vào đùi Chiêu Nhiên bị kéo đi.
*
Những giọt nước lạnh rơi xuống mu bàn tay đã mất cảm giác của Úc Ngạn, đầu ngón tay co lại, cảm giác đá sỏi dính vào móng tay rất khó chịu.
Y đấm mạnh xuống đất. Vốn tưởng đã ngắt liên kết, rõ ràng y đã thấy khuôn mặt Chiêu Nhiên, cảm nhận được găng tay da quen thuộc vỗ nhẹ vào lưng, ý thức đã gần ra khỏi cánh cửa trong tâm tr nhưng bị một sức mạnh u ám kéo trở lại.
Khoảnh khắc trước khi hôn mê, y nghe thấy giọng nói của một cậu bé thì thầm bên tai mình: “Đừng đi, đến bắt em nè.”
Xung quanh tối om, chỉ có thể mượn ánh trăng mờ ảo ngoài cửa sổ mới miễn cưỡng nhìn thấy sàn bê tông phủ đầy bụi, bốn bề đều là tường thô ráp, góc tường đọng nước đã mọc rêu
Sau khi kiểm tra một lượt, Úc Ngạn xác định mình đang ở trong một tòa nhà khép kín, không khí ẩm ướt lạnh lẽo có mùi thối nhẹ.
Sau khi đổi cảnh, quần áo trên người đổi thành áo mưa có mũ, đồng thời loại bỏ mũ trùm đầu đen tuyền, dùi phá giáp và hộp mở rộng hạch.
Tin vui là mặt nạ Hồ Chết nhận được ở level vừa rồi vẫn còn đeo bên nửa khuôn mặt trái, thỉnh thoảng bóng đổ hình giọt nước lại nhỏ xuống, huy hiệu thăng cấp màu bạc vẫn gắn trên ngực áo mưa, 30.000 đồng vàng cũng không bị mất.
Kiến trúc ở đây tương tự như cảnh thứ hai “Truyền thuyết ma nữ đô thị” trong “Gray Crow: Dollhouse”, ban đầu nó là cảnh đối kháng đôi theo phong cách pixel game hệ màu macaron, nhưng lúc này bối cảnh lại trông giống một bộ phim kinh dị đô thị hơn.
Những yếu tố đáng sợ đều báo hiệu đây là nơi gần trung tâm của toàn bộ phòng ảo trò chơi.
Úc Ngạn mò mẫm đi lên cầu thang trong bóng tối, vịn vào lan can rỉ sét, cẩn thận leo lên từng bước một.
Không có mũ trùm đen nhánh che giấu, tiếng bước chân của y trở nên rõ ràng hơn trong tòa nhà trống vắng. Không có vũ khi trong tay nên thấy hơi sợ hãi trong lòng.
Đột nhiên, tiếng bước chân chậm rãi lẫn vào một số tiếng động khác.
Úc Ngạn dừng bước, lắng tai nghe cẩn thận, hình như là tiếng dây thừng ma sát, tiếng dây thừng cọ xát và siết chặt.
Âm thanh này gần như ngay trước mặt nhưng phía trước cầu thang lại tối đen om, không thể nhìn thấy gì.
Úc Ngạn thử thò một chân ra phía trước dò đường, tay nắm chặt lan can cầu thang để giữ thăng bằng.
Không đúng.
Thứ bàn tay y chạm phải không phải là lan can sắt lạnh cứng mà là tay của một người khác.
Úc Ngạn rút tay lại như bị điện giật, mạch máu trong cơ thể lập tức đảo ngược dòng chảy, y vội quay người lại thì sau lưng mình đã có một người đứng cứng ngắc ngay sau lưng mình.
Ánh sáng yếu ớt chỉ đủ chiếu sáng hình dáng của người đó, quanh cổ hắn bị một sợi dây thừng to quấn chặt, sợi dây thừng căng lên, đầu còn lại buộc vào lan can cầu thang cao hơn, xương cổ đã hoàn toàn gã, thay vì nói đang đứng không bằng nói bị treo lơ lửng, hai tay vừa vặn chạm vào lan can.
Tiếng cọ xát vừa rồi, tám phần là tiếng sợi dây này siết chặt trên cổ người treo cổ.
“Xác chết.” Lông mày cau lại của Úc Ngạn dần thả lỏng.
Giữa hai tầng lầu có một tủ cứu hỏa, Úc Ngạn dùng khuỷu tay đập vỡ kính, lấy ra một chiếc đèn pin và một chiếc rìu cứu hỏa cán dài màu đỏ bên trong.
Úc Ngạn giơ rìu cứu hỏa lên, chặt đứt sợi dây thừng quanh cổ xác chết, cắt lấy một đoạn dài hai mét, cuộn lại treo lên thắt lưng để phòng khi cần dùng.
Xác chết nằm co quắp trên cầu thang, bị Úc Ngạn dùng rìu hấc văng sang một bên.
Trong những ngày làm việc ở Subway, y đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, chẳng hạn như lên kế hoạch trước cho đường chạy thoát, dọn dẹp các chướng ngại vật để chuẩn bị cho việc trốn thoát có thể xảy ra.
Bật đèn pin lên, tầm nhìn cuối cùng cũng sáng rõ.
Tòa nhà thô chưa hoàn thiện các thanh sắt dọc ngang chưa lắp trần, vô số dây thừng vải bố treo lủng lẳng trên các cốt thép ngổn ngang lộn xộn, đầu dây thừng thắt thành vòng như một khung cảnh treo cổ tập thể thời trung cổ.
Bối cảnh truyền thuyết ma nữ đã bị bóp méo đến mức không thể nhận ra, có vẻ như khả năng của anh em J.S mạnh hơn lần gặp lúc trước, thậm chí có thể thay đổi hoàn toàn bối cảnh trò chơi trong lúc bị khóa.
Sao bọn họ lại làm được? Trước đó cũng chưa thể hiện khả năng kinh người như vậy, cùng lắm thì tạo ra một số quái vật và vật phẩm chất độc để hù dọa làm hại người chơi.
Trừ phi có người xem.
Anh em nhà J.S lấy tâm trạng cuồng nhiệt làm thức ăn, tiếng hò reo điên cuồng của khán giả sẽ làm họ mạnh lên không giới hạn.
Úc Ngạn ddùng rìu cứu hỏa để mở đường qua những sợi dây thừng dày đặc như dây leo rừng rậm rồi cẩn thận tiến sâu vào bên trong.
Ở cuối ánh đèn pin, một người bị treo ngược chân lên dây thừng, tay và miệng đều bị dây thừng buộc chặt chỉ có thể phát ra tiếng ư ư.
Ánh sáng chiếu vào mặt người nọ, sau khi nhìn rõ mặt, Úc Ngạn khá kinh ngạc.
“Kỷ Niên?”
Nghe thấy âm thanh, Kỷ Niên mới nhận ra người cầm đèn pin là Úc Ngạn, điên cuồng vẫy vùng cơ thể ra hiệu y đừng lại gần.
Nhưng lúc này y đã ở rất gần, đế giày bị cộm, cúi đầu xuống mới phát hiện chân trái của mình đã giẫm vào thắt nút dây thừng.
Vừa rồi chỉ chú ý đến khác thường phía trên đỉnh đầu mà quên để ý đến cái bẫy dưới chân.
Dây thừng đột nhiên siết chặt, thắt chặt mắt cá chân Úc Ngạn.
Nhưng do tác dụng của mặt nạ Hồ Chết, cơ thể Úc Ngạn đã hoàn toàn hòa vào bóng tối khiến người điều khiển bẫy không thể phán đoán chính xác chân y đã bước vào bẫy hay chưa, nên khi kéo dây thừng đã chậm một nhịp.
Úc Ngạn cầm rìu cứu hỏa bằng cả hai tay, cắt đứt sợi dây ngay khoảnh khắc bị kéo ngược lên, lưỡi rìu nặng nề đập xuống nền xi măng tạo ra một cái hố sâu kèm theo tiếng vang lớn và đá sỏi vụn bay tứ tung, Úc Ngạn vung rìu thêm lần nữa, lưỡi rìu ghim vào cột chịu lực, chặt đứt dây thừng treo Kỷ Niên.
Kỷ Niên rơi từ trên không xuống, ngã xuống chân Úc Ngạn.
Úc Ngạn chiếu đèn pin vào mặt cậu, khuôn mặt trắng trẻo đầy vết bầm tím, miệng mũi rỉ máu, miệng bị dây thừng buộc chặt không nói được, hai tay bị trói ngược ra sau, đã cận kề cái chết.
Chỗ gần thái dương của cậu bị cạo trọc một mảng tóc, để lộ da đầu xanh trắng, có một vết kim thô màu đỏ, giống như vết thương khi tiêm chip theo dõi cho thú cưng.
Kỷ Niên vặn vẹo nhích từng chút một ra khỏi chân Úc Ngạn, tựa như Úc Ngạn mới là người muốn lấy mạng cậu thay vì những người đã đánh đập mình tàn nhẫn.
Lúc này, trong lòng Úc Ngạn đã đoán ra được sự thật.
Trong một góc tối ẩm ướt, ba người mặc áo choàng và áo mưa cảnh giác quan sát Úc Ngạn.
Úc Ngạn giơ đèn pin lên, ánh sáng chói lần lượt chiếu vào mặt họ.
Trông khá quen mắt, đều là thực tập sinh cùng đợt, có gặp nhau một lần trong kỳ chuyển lên chính thức.
“Úc Ngạn.” Y giải thích ngắn gọn thân phận của mình.
Ba thực tập sinh đối diện đều có chút e ngại, dù gì y cũng là thực tập sinh đạt hạng nhất trong bài kiểm tra thực lực, lại nghe nói thủ đoạn cao minh, tính khí nóng nảy, không dễ đối phó.
Cuối cùng, một thanh niên da ngăm lên tiếng trước: “Trong não Kỷ Niên có con chip thị giác có thể truyền cảnh ở đây ra ngoài, Ung Trịnh đã nói với chúng tôi rồi. Cậu ta bắt tay với thầy của mình để giết chúng ta.”
Thực tập sinh lên tiếng tên là Ngụy Trì Dược, gã chưa từng đấu với Úc Ngạn trong bài kiểm tra thực lực nên chưa có cảm nhận đặc biệt gì về sức mạnh của Úc Ngạn.
Nhưng Ngải Khoa lại bị chính Úc Ngạn đánh gục, vừa kính sợ vừa dè chừng, hắn nhỏ giọng chào hỏi Úc Ngạn: “Anh Úc, phải anh không? Đến đây đi, đừng đến gần cậu ta quá, nguy hiểm đấy.”
Tình huống đúng như Úc Ngạn dự đoán, cảnh trò chơi đã bị công khai, nói không chừng số người xem có lẽ đã tăng đến mức không tưởng, chính vì vậy, anh em J.S mới có khả năng thay trời đổi đất.
Úc Ngạn kéo rìu cứu hỏa, từng bước tiến lại gần Kỷ Niên.
Chiếc rìu sắt kéo lê trên mặt đất, tiếng cọ xát rít lên khiến người nghe cảm thấy tê tái.
Ngụy Trì Dược chưa kịp hiểu y định làm gì, trong mắt những thực tập sinh mới bước vào xã hội này, đánh đập treo lên là hình phạt nghiêm khắc nhất mà họ có thể nghĩ ra dành cho kẻ phản bội.
Nhưng Kỷ Niên có thể đoán loáng thoáng được suy nghĩ của Úc Ngạn, cách suy nghĩ của y vô cùng lí trí cũng vô cùng máu lạnh, nếu giết mình có thể giúp nhiệm vụ của y thuận lợi hơn thì y sẽ không chớp mắt mà làm chuyện đó, càng không cảm thấy áp lực tâm lý.
Rìu cứu hỏa giơ lên cao nặng nề chém xuống, Kỷ Niên sợ hãi nhắm chặt mắt lại, cả người cứng đờ, không dám động đậy.
Một tiếng động lớn vang lên, mấy thực tập sinh giật mình hét to lên.
Vài giây sau, Kỷ Niên mới dám mở mắt, dây thừng buộc chặt miệng bị chém đứt, lưỡi rìu chỉ cách má cậu một milimet.
Úc Ngạn Anh đặt tay lên cán rìu, cúi xuống nhìn cậu: “Đứng dậy.”
Dưới mặt nạ Hồ Chết, một hạch tím cấp ba đã thay thế hạch lấy vật trong tranh gắn vào hốc mắt trái Úc Ngạn.
Y đổi sang hạch công năng – Hệ thống phòng chống nghiện ngay trước khi hộp mở rộng hạch bị biến mất, đặt cược trò chơi này sẽ là phó bản đối kháng đôi.
Người phỏng vấn đã từng nói, anh em J.S cải thiện khả năng của mình thông qua việc hấp thụ cảm xúc cuồng nhiệt, từ đó dần dần nâng cao cấp độ của dị hạch trong cơ thể.
Chỉ cần giằng co chống đỡ một giờ đồng hồ, đối phương sẽ chết đột ngột, vậy chẳng phải cấp độ dị hạch của đối phương càng cao, lợi ích y nhận được càng lớn hay sao?
–