“Hình như là tiếng gõ cửa trong game.” Y đeo tai nghe lên lại, khẽ ngẩng đầu, trên màn hình bỗng xuất hiện một khuôn mặt quỷ nhăn nhó, hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt trắng bệch.
Úc Ngạn giật mình, nhìn kỹ gương mặt này, ấy thế mà lại giống như đúc thanh niên chính trực vừa mới bị chém chết.
“Jump scare*, phương pháp hù người kém cỏi.” Hứng thú ít ỏi của Úc Ngạn về con game này dần dần biến mất.
*Jump scare là một kỹ thuật thường được sử dụng trong những bộ phim kinh dị, nhà ma, trò chơi video, và Screamers Internet, nhằm hù dọa khán giả bằng cách làm cho họ ngạc nhiên với sự thay đổi đột ngột trong hình ảnh hoặc sự kiện, thường xảy ra đồng thời với một âm thanh đáng sợ, chủ yếu là tiếng la hét lớn.
Người xem cũng bị mặt quỷ xuất hiện bất ngờ dọa sợ, bình luận toàn lời chửi bới, một số người xem thì phản bác nói đã sợ thì đừng xem game kinh dị, một số bị dọa sợ thì tức giận, bắt đầu chửi người, thậm chí còn kéo nhà sản xuất game công ty Grey Crow vào.
Tiếng mắng chửi ngày càng nhiều, sự cuồng nhiệt và oán giận trong phòng livestream lại đạt đến đỉnh điểm.
“Không đúng, thời gian Jump scare dừng lại sẽ không lâu như vậy.” Úc Ngạn bình tĩnh nhìn chăm chú vào màn hình, đối mặt với thi thể của thanh niên chính trực chết thảm, không bỏ xót bất kì thay đổi nào.
Trong lúc y đang cẩn thận quan sát, y bỗng phát hiện dưới góc màn hình xuất hiện thứ gì đó rất đáng ngờ — Trên vai thi thể có một bàn tay.
Nói cách khác, phía sau có người đang đỡ cậu ta, đưa mặt thi thể đối mặt với góc nhìn của người chơi.
Khuôn mặt của thi thể từ từ di chuyển ra khỏi màn hình, để lộ khuôn mặt khác phía sau thi thể.
Đó là khuôn mặt của một thiếu niên nghịch ngợm, dưới mái tóc hơi xoăn là đôi mắt một vàng một xanh, lòng trắng biến thành đen, mỉm cười đắc ý để lộ hai chiếc răng hổ nhỏ với người xem, tận hưởng những tiếng la hét và mắng chửi bên ngoài màn hình.
Hoàng Kỳ bị khuôn mặt đằng sau thi thể dọa sợ tới mức tè ra quần, định tắt ngay livestream rồi chạy trốn, lại bị ánh mặt lạnh như băng của cấp dưới Tiểu Tề dọa sốc trở về chỗ cũ. Trong lòng Tiểu Tề biết rõ, linh vật Tiểu An đang ở đây, Hoàng Kỳ chắc chắn sẽ không thể thành mục tiêu đầu tiên của dị thể, nên tạm thời an toàn.
“NPC hay là…” Úc Ngạn không nhúc nhích xem xét nhân vật đặc biệt trong màn hình.
Thiếu niên tóc xoăn đối mặt với Úc Ngạn qua màn hình, thấy y là người duy nhất không phản ứng, vẻ mặt từ mừng rỡ chuyển sang u ám, nó giơ một tay lên, áp lên màn hình, có thể thấy rõ vân tay.
Trải qua hàng trăm con game kinh dị, Úc Ngạn có thể được xem là người có kinh nghiệm, những cảnh kinh dị thông thường không làm y sợ hãi, bị mặt quỷ xuất hiện đột ngột dọa sợ chỉ có thể coi là phản ứng bản năng của cơ thể, nên đa số mọi người đều ngán với cách Jump scare.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo lại vượt xa dự liệu của Úc Ngạn.
Bàn tay kia chậm rãi duỗi ra khỏi màn hình.
Úc Ngạn hết sức ngạc nhiên, y bất giác tựa vào lưng ghế, tay phải vội vàng quơ lấy Dùi Phá Giáp trong ngăn kéo, đâm thật mạnh vào bàn tay kia.
Nhưng bàn tay kia lại giống như hình ảnh phản chiếu từ màn hình, Dùi Phá Giáp nhẹ nhàng đi qua màn tay vươn ra từ màn hình, mũi dao cắm sâu vào mặt bàn máy tính.
Thiếu niên cười tinh nghịch, đưa tay về phía camera Úc Ngạn dùng để livestream, nhẹ nhàng bẻ nó. Ống kính camera hướng lên trời, tập trung vào khuôn mặt Úc Ngạn.
Một khuôn mặt trẻ tuổi lạnh lùng xuất hiện trong buổi livestream, mắt trái băng bó băng gạc.
Úc Ngạn thấy mặt mình xuất hiện trên màn hình cũng hơi bất ngờ, người xem lập tức ngừng cãi nhau, bão bình luận im lặng trong hai giây.
Tiếp theo đó là dòng chữ “đẹp trai quá” đầy ắp màn hình.
Hoàng Kỳ buồn rười rượi bị ép ngồi trước máy tính há to miệng, nhìn Bồ Hóng Đen Nhánh xuất hiện trong màn hình.
Một giây sau, Hoàng Kỳ lập tức tắt livestream, ôm lấy cấp dưới Tiểu Tề không chịu buông tay, nhất quyết muốn cùng hai người đi về Subway: “Anh ta là tên điên móc trong mắt trong thẩm mỹ viện!!”
“Ngài bình tĩnh…” Tiểu An cúi người cười khổ an ủi cậu.
*
Thiếu niên thấy Úc Ngạn bị hù dọa, đắc ý gạt loạn mấy thứ trước bàn máy tính, sau đó nó cầm chuôi Dùi Phá Giáp cắm ngược trên bàn, nới lỏng qua lại rồi rút ra, vẫy trước mặt y.
Đó là con dao gắn hạch đỏ cấp hai, không cần chạm vào chỉ cần ánh sáng lạnh lẽo của lưỡi dạo cũng có thể cắt đứt da, Úc Ngạn lập tức lùi về sau, nhưng trên ngực áo ngủ vẫn bị vạch rách, thấy tình hình vượt ra khỏi tầm kiểm soát, y liền thuận tay tắt camera.
Thiếu niên chơi thành nghiện, bộ phận ra khỏi màn hình ngày càng nhiều, thậm chí ngay cả đầu và nửa người trên cũng ra ngoài, cố gắng đâm Úc Ngạn.
Úc Ngạn thử đánh trả, nhưng cơ thể của đối phương không phải thực thể, chỉ là hình ảnh giả lập, thiếu niên có thể công kích y, nhưng y lại không thể đụng vào nó.
Bỗng dưng cơ thể thiếu niên khẽ run rẫy, ánh mắt nó lướt qua Úc Ngạn, nhìn về phía sau, thấy khuỷu tay Chiêu Nhiên gác lên ghế, hai mắt vàng xanh hiện lên vẻ nghi ngờ.
Chiêu Nhiên khẽ há miệng, răng nanh tách ra một khe hỡ, phát ra âm thanh khác lạ như dây thanh quản bị ma sát, nghe như một ngôn ngữ đặc biệt.
“Kén.” Thiếu niên cảnh giác, vội vàng kính sợ mà xa rụt về lại trong màn hình, Dùi Phá Giáp không thể vào theo thiếu niên, mà bị màn hình cản lại, rơi xuống mặt bàn.
Sau khi quay lại màn hình nó liền chạy khỏi giao diện, dần dần mất hẳn. Người xem còn đang nghi ngờ, còn tưởng game bị lỗi. Vì ngoài thành phố Hồng Ly thì rất khó bắt gặp dị thể, người bình thường sẽ không nghĩ tới trường hợp này.
Hoàng Kỳ thì sợ mất mật, không thể tiếp tục livestream được nữa, Úc Ngạn tiện tay tắt live, đóng game lại.
“Đó có phải là dị thể Công ty Grey Crow ủy thác đuổi giết không vậy, sao nãy anh không ra tay.” Úc Ngạn nhặt Dùi Phá Giáp rơi trên bàn lên rồi vội vàng cất vào ngăn kéo, cũng may bảo bối không bị mất.
“Em cũng thử rồi đấy, ở thế giới hiện thực không ai đụng được vào bọn nó.”
“Bọn nó?”
“Đã điều tra ra dị thể tạo ra bầu không khí kinh dị trong game là cặp sinh đôi, anh em J.S, tụi nó sống ký sinh trong cảnh giả lập, dựa vào nổi sợ hãi và cuồng nhiệt của con người làm thức ăn, cảm xúc càng mạnh mẽ thì càng dễ thu hút bọn nó. Tụi nó có thể đi vào phòng livestream chơi game, rạp chiếu phim hay các thiết bị điện trong nhà những người có thù hận sâu nặng.
“Công ty định xử lí thế nào?”
“Tổ kỹ thuật sẽ tìm cách nhốt tụi nó vào một cảnh, sau đó người của chúng ta sẽ tiến vào <Gray Crow: Dollhouse>, xâm nhập vào cảnh trò chơi để giết chết chúng. Mấy ngày nay em tạm thời chịu trách nhiệm livestream trò chơi này, tôi sẽ sớm giúp thử nghiệm thiết bị kết nối.”
“Không live,” Úc Ngạn ngửa đầu ra sau, gục xuống lưng ghế, “Không làm.”
“Không live cũng được, lên lầu luyện chiến đấu và thể lực với tôi.” Chiêu Nhiên lắc tay trái, Đáng Tin bay lên đánh đầu Úc Ngạn.
Úc Ngạn ôm trán im lặng trừng anh, ỷ mình là cấp trên thì tự tiện đánh thực tập sinh, ép buộc bằng bạo lực, lạm dụng quyền lực.
“Cảnh trò chơi, có cần em vào trong không?”
“Đây là nội dung bài kiểm tra ‘mô phỏng cứu viện’ cuối cùng của kỳ chuyển thực tập sinh lên chính thức.” Chiêu Nhiên ung dung nói, “Chờ lên chính thức thành công, em sẽ nhận được rất nhiều quyền hạn của công ty.”
Úc Ngạn không hứng thú nói: “Quyền hạn gì.”
“Ví dụ như cửa hàng nội bộ công ty, nguồn hàng trực tiếp cho người nhà chọn trước.”
“Ừm…” Úc Ngạn nghe được một nửa liền bắt đầu mất tập trung, y đang suy nghĩ từ thiếu niên kia nói với Chiêu Nhiên.
Kén.
Hình như thiếu niên kia rất kính sợ Chiêu Nhiên.
*
Thứ tư, tổ kỹ thuật và tổ máy móc bắt đầu thử nghiệm kết nối lần đầu tiên, sớm hơn một ngày so với dự kiện, hiệu suất rất đáng kinh ngạc.
Ủy thác của Công ty Grey Crow trở thành dự án thực tế đầu tiên của thực tập sinh, Ung Trịnh ngồi trước máy tính, mười ngón tay nhanh nhẹn gõ phím, cấy những mã code phức tạp vào chương trình của Dollhouse, liên tục điều chỉnh.
Tổ trưởng tổ an toàn kỹ thuật chống tay lên mặt bàn cúi người xem thao tác của học trò.
“Em đã cấy một cánh cửa một chiều ở lối vào cảnh, chỉ có thể vào mà không thể ra, chỉ cần cái này bị cắt đứt, toàn bộ cảnh sẽ lập tức đóng lại.”
“Tính ổn định thế nào.”
“Không có vấn đề gì.” Máy tính của Ung Trịnh là một thiết bị dị động, tốc độ tính toán và không gian vectơ nhanh, đủ để thực hiện bất kỳ chương trình khổng lồ nào.
Kỷ Niên nằm sấp lên đống linh kiện trên sàn, kiểm tra những mối hàn nhỏ xíu trong đầu nối, khẽ ngân nga một giai điệu, đung đưa bắp chân trong không trung.
Cửa chính phòng điều chỉnh được mở ra, Chiêu Nhiêu bước vào, hai tay đút túi, tránh vô tình đụng vào thứ gì đó.
“Thế nào rồi?” Anh lại gần chỗ Kỷ Niên, ngồi xổm nhìn công việc của cậu, “Thầy của cậu đâu.”
“Thầy không có ở đây ạ.” Kỷ Niên ngẩng mặt lên, cong môi, cư xử rất lễ phép.
“Một mình cậu làm được không.”
“Vẫn được ạ, đã đến giai đoạn cuối cùng,” Kỷ Niên đứng dậy từ đống linh kiện, vỗ vỗ nhẹ tro kim loại trên quần yếm denim, “Bây giờ có một vấn đề, nếu chỉ dùng phương pháp liên kết tinh thần, đưa ý thức của cán bộ chấp hành nhiệm vụ vào nhân vật trong game, vậy bọn họ chỉ có thể dùng hành động nhân vật đó để đối phó với dị thể.”
Cậu sợ Chiêu Nhiên không hiểu nên kiên nhẫn giải thích: “Ví dụ như khi phù thủy hung hãn vung pháp trượng đánh người, bà ta chỉ có thể vung bên trái một chút sau đó vung bên phải, hành động do công ty game thiết lập trước, sau khi người của chung ta vào sẽ bị hạn chế động tác, xuất hiện rất nhiều điểm mù tấn công và phòng thủ.”
“Ban đầu bối cảnh trong game là sân nhà của anh em J.S, nếu người của chúng ta cứ đi vào như vậy chắc chắn sẽ rơi vào trạng thái bị động. Chết ở trong game chắc chắn sẽ khiến người liên kết tinh thần bị ảnh hưởng, không thể chỉ vì nhân vật có thể hồi sinh mà làm ngơ chuyện này được, nghiêm trọng hơn thì có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại.”
“Rất đúng, cậu có cách gì khác không?”
“Em nghĩ chúng ta nên tìm một căn phòng ảo làm vật dẫn liên kết như vậy người của chúng ta có thể tự do hành động trong phòng ảo.” Kỷ Niên có chủ ý rõ ràng, nói liên tục: “Cần một phòng ảo mà dị thể căn giữ đã rời khỏi nhưng chưa bị phá giải.”
Điều kiện cơ bản để hình thành phòng ảo là có dị thể đã giết chết hoặc nuốt chửng người sống trong không gian này. Muốn phá giải phòng ảo, cần phải giết chết dị thể canh giữ phòng ảo hoặc giải mã được nguyên lý vận hành của căn phòng, nhưng đôi khi, dị thể tạo ra căn phòng sẽ lang thang bên ngoài, để lại căn phòng trống rồi bỏ chạy, loại phòng ảo này sẽ khá an toàn.
“À… Khá khó tìm đấy.” Chiêu Nhiên ôm cằm suy nghĩ.
“Dễ tìm lắm ạ! Em tìm mấy ngày nay rồi, mời ngài xem!” Kỷ Niên lấy tấm ảnh từ túi trước của quần yếm ra, giơ lên trước mặt Chiêu Triệu Nhiên: “Là nơi ngài bắt những kẻ buôn lậu thú cưng dị thể, nó bị bỏ lại trong lều rạp xiếc.”
“Trùng hợp thật, không biết vì sao ở đây lại xuất hiện một phòng ảo rỗng.” Kỷ Niên gãi đầu.
“Đúng vậy, vì sao nhỉ.” Chiêu Nhiên nhếch miệng, răng nanh hiện lờ mờ, “Rất kỳ lạ.”
“…” Kỷ Niên vội vàng cầm máy liên kết lên, “Tóm lại ngài thử trước thiết bị xem sao ạ… Để an toàn, tốt nhất nên liên kết với boss, đừng liên kết với nhân vật dễ bị giết chết.”
Chiêu Nhiên đeo máy liên kết nhờ sự giúp đỡ của Kỷ Niên, Ung Trịnh kiểm tra lại dữ liệu: “Thử liên kết với boss lính cai ngục gào thét, tổ trưởng Chiêu, do hạn chế động tác nên ngài chỉ có thể sử dụng kỹ năng và động tác của lính cai ngục để đánh lại, vì vậy ngài phải cẩn thận.”
“Ok.” Chiêu Nhiên nhắm mắt lại.
*
Trải qua ba ngày luyện tập, Úc Ngạn gần như đã thích nghi với công việc làm streamer, chỉ cần bỏ qua việc người xem là người sống thì những thứ y cần đối mặt chỉ là chữ viết hiện lên trên bão bình luận mà thôi.
Còn về việc tương tác bình luận của người xem, Úc Ngạn cũng đã dần quen.
“Các bạn khán giả à, ngày nào cũng live một game thì chán thật nhưng ông chủ yêu cầu tôi chỉ được live trò này thôi, hôm nay tôi sẽ cho các bạn biết thế nào là thú vị nhé.” Mặt Úc Ngạn lạnh tanh, thờ ơ vào trò chơi, chọn chiến binh đầu bí ngô như thường lệ.
“Cho các bạn xem nè, boss cuối của làng ôn dịch, lính cai ngục gào thét.”
Chiến binh đầu bí ngô thuần thục lấy được vũ khí độc quyền súng kíp cao quý, nhưng tổng cộng chỉ có bốn viên đạn, trong cảnh làng ôn dịch, giết chết thanh niên chính trực lấy được bốn viên đạn dự phòng sau đó đi đến thi thể bị đốt cháy ở tế tàn, chém một dao sẽ rơi ra một viên đạn, chém tổng cộng được hai dao.
Nếu không khám phá bản đồ, chiến binh đầu bí ngô chỉ có thể dùng tổng cộng 8 viên đạn.
“Giờ tôi dạy các bạn cách tận dụng bug của thi thể bị cháy đen này. Một khi chém trúng gã sẽ rơi ra một viên đạn, lượng máu của thi thể khoảng chừng 100, bổ một rìu sẽ giảm 50 máu, chém hết thì không rơi ra đạn nữa.”
“Cho nên chúng ta sẽ làm như này.” Úc Ngạn chạy đến ven ngôi làng, nhặt mấy con cỏ nhím khó xử lý trên mặt đất lên, ném vào thi thể cháy đen.
Một con cỏ nhím sẽ gây ra một sát thương theo thời gian, cho nên mỗi lần đâm trúng vào thi thể, nó sẽ rơi ra một viên đạn.
Bình luận spam toàn dấu chấm hỏi.
Úc Ngạn nhặt được năm mươi viên đạn, không cần trang bị gì khác, đi thẳng đến phòng nhỏ của lính cai ngục gào thét.
“Lính cai ngục gào thét là boss cuối của level này, không chủ động tấn công người chơi, trước khi tấn công chúng ta, bà ta sẽ vươn tay ra đòi thứ gì đó, lúc này dù đưa cho bà ta thứ gì bà ta đều sẽ phát điên sau đó bắt đầu khiêu chiến với boss.” Giọng điệu Úc Ngạn thản nhiên bình tĩnh, “Lợi dụng bug ở đây cũng được, chúng ta sẽ không cho cô ta thứ gì hết.”
“Cứ như thế này, nhảy lên kề sát vào, không bị mắc kẹt thì nhảy thêm vài lần nữa.” Úc Ngạn điều khiển chiến binh đầu bí ngô nhảy lên rồi cố bám vào lính cai ngục gào thét.
Không thể tưởng tượng ra nổi tình huống xảy ra, chiến binh đầu bí ngô kéo lấy tay Lính cai ngục, chân đạp bà ta khiến bà không thể cử động.
“Dẫm lên tay bà ta sẽ không khởi động khai chiến được, chúng ta sẽ tận dụng vào khe hở này.” Úc Ngạn giơ súng kíp quý tộc lên chĩa nòng súng vào trong cửa, bắn vào lính cai ngục gào thét rồi nạp lại đạn, dù gì đạn cũng nhiều.
Các hiệu ứng đặc biệt của tia lửa và vụ nổ đạn tràn ngập màn hình, ngọn lửa bùng nổ, ô nhiễm ánh sáng dữ dội khiến màn hình thỉnh thoảng bị lag.
Y vẫn không quên trả lời mấy câu hỏi của người xem: “Sao lại bị lag hả? Vì card màn hình nổ tung.”
Chiêu Nhiên liên kết với lính cai ngục gào ghét chưa tới nửa phút đã bị đưa ra ngoài.
Anh che hai tay lại, chống đỡ cái đầu đau như cắt: “Xảy ra chuyện gì…”
–