Mục lục
Error: Điệp Biến - Lân Tiềm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thể lực của Úc Ngạn có thể duy trì đến bây giờ phải cảm ơn bát súp thịt giá 50 xu mà y đã ăn ở Phố Quỷ Tháp Nghiêng, súp thịt ngon có thể giúp phục hồi thể lực cho đến khi tiêu hóa hoàn toàn.

Úc Ngạn tựa trán vào vỏ ngoài của máy gacha, thở dốc một hồi lâu, đợi hạch lành vết thương nhanh chóng chữa trị nội tạng gần như nứt vỡ, Nặc Lan không có khả năng hồi phục nhanh, cô chỉ có thể chậm rãi nổi lên mặt nước để cơ thể từ từ thích nghi với áp lực nước ở vùng nước nông, hiện tại vẫn chưa lên bờ.

Ung Trịnh và Kỷ Niên đều đeo tai nghe liên lạc ngồi trên đỉnh hố ốc tinh thể, điều chỉnh hình ảnh giám sát trên máy tính, họ đã lắp đặt hệ thống giám sát đồng bộ ở khắp nơi trong hố ốc xoắn để tiện hỗ trợ Úc Ngạn từ bên ngoài kén.

“Cậu tự làm được không?” Kỷ Niên cúi đầu nhìn xuống từ mép hố ốc tinh thể, thấy nhịp thở Úc Ngạn cuối cùng cũng trở lại bình thường, cậu nhặt chiếc tai nghe Kỷ Niên ném xuống, đeo vào tai rồi gõ gõ: “Phượng Hí đâu rồi, bảo cô ấy ném con dao xuống đây.”

Đó là thanh đao Đường “Tử Phi Ngư” mà đã y chọn trong cửa hàng của cô Ba, trước giờ vẫn để Phượng Hí sử dụng.

Vừa dứt lời, cô gái nhỏ có làn da lúa mạch đã trượt xuống dọc theo vách hố ốc tinh thể như chơi cầu trượt, trên lưng đeo đeo thanh đao đen, điêu luyện đáp xuống trước mặt Úc Ngạn.

Úc Ngạn rút máy phân tich lưu trữ hạch trong túi áo quý ông ra, chọn lựa hai dị hạch, liếc nhìn Phượng Hí rồi lại cúi đầu tiếp tục công việc của mình: “Xuống đây làm gì, trả đao cho tôi rồi đi đi.

Phượng Hí rút đao đen ra, vuốt từ chuôi đến mũi đao, chân thành hỏi: “Anh biết dùng không, tổ trưởng?”

Đôi mắt hạnh của cô nhướng lên, cô cẩn thận quan sát Chiêu Nhiên ngồi trong đống vỏ ốc xoắn, người đàn ông với mái tóc dài màu hồng nhạt này là tổ trưởng tiền nhiệm của Tổ Trật Tự Khẩn Cấp và có mối quan hệ tình cảm mờ ám với tổ trưởng Úc Ngạn.

“Là kẻ địch?” Thanh đao Đường màu đen xoay một vòng trong tay cô, mũi đao chỉ thẳng về phía Chiêu Nhiên đang ngồi bệt trên mặt đất, cổ tay khoác lên đầu gối cằm hơi nhấc lên, gương mặt đối diện với mũi đao lạnh lẽo.

Chiêu Nhiên bị ánh sáng mạnh từ vỏ ốc xoắn chiếu vào khiến anh yếu đi, khuôn mặt tái nhợt, nở nụ cười để lộ răng nanh: “Ngạn Ngạn, anh thích em.”

Phượng Hí sững sờ, sờ sờ đầu.

“Há?” Ung Trịnh đeo tai nghe ngồi trước máy tính, đồng tử giãn ra. Kỷ Niên đã quen với kiểu tương tác không quan tâm ai của cặp đôi này, cậu đứng sau Ung Trịnh, đặt cánh tay lên cổ hắn bình tĩnh giải thích: “Chuyện tình công sở, chẳng có gì to tát.”

Thấy phản ứng của Phượng Hí Kỷ Niên đều không quá ngạc nhiên, Ung Trịnh gãi gãi mặt, bắt đầu nghi ngờ liệu mình có làm quá không, nhưng rồi vẫn cảm thấy chuyện này thực sự đáng làm quá.

Bả vai Úc Ngạn run lên, quay lưng lại nghe quái vật ngại ngùng ngây thơ nhất không còn quan tâm đến mặt mũi mà thổ lộ như lời trăn trối.

“Giết anh ấy đi.” Úc Ngạn nắm chặt dị hạch trong tay, nghiến răng nghiến lợi đầy hận thù: “Giết anh ấy đi… A a a a, anh ấy thực sự đáng chết.”

Giọng Kỷ Niên vang lên qua tai nghe: “Tôi đã thử máy bằng dị hạch giá rẻ, phải đặt ba hạch vào khe cùng lúc, hạch mới nhận được sẽ không thấp hơn hạch có cấp thấp nhất trong ba viên, hạch mới chủ yếu liên quan đến trò chơi và có liên quan về khả năng với ba hạch dùng để hợp thành.”

Kỳ hóa kén tới quá nhanh, y còn chưa kịp thử nghiệm thêm, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm và dự đoán của Kỷ Niên Tiểu Nhị trước đó để thử vận may.

Úc Ngạn lấy hạch chữa trị – lành vết thương nhanh chóng từ trong hốc mắt ra, đồng thời đặt hạch chữa trị – lancet và hạch công năng – Đảo ngược truyện cổ tích vào khe.

Ba hạch này gần như không có cơ hội sử dụng trong trận chiến, hơn nữa hai trong số đó có đặc tính tương tự nhau, rất thích hợp để làm thí nghiệm.

Úc Ngạn kéo mạnh cần gạt, cửa buồng kính cường lực đóng lại, y nhìn vào trong qua lớp kính, ba dị hạch được sắp xếp thành hình tam giác, bao quanh hạch vàng cấp một – Vua Trò Chơi ở trung tâm.

Hạch vàng cấp một phòng ảo – Vua Trò Chơi là hệ thống điều khiển trung tâm của toàn bộ máy gacha, máy tỏa ra ba tia sáng màu vàng vỏ trứng liên kết với ba dị hạch trong khe, các hạch trong lúc đó cũng cảm ứng với nhau, kết nối bằng những chùm tia ánh sáng.

Dù đã lắp đặt thiết bị giảm âm, máy vẫn phát ra một ít tiếng động, bắt đầu đếm ngược 20 giây để chờ đợi quá trình hợp thành một hoàn tất.

Úc Ngạn tựa vào máy ngẩn người, vẻ mặt nghiêm trọng.

Tiểu Quỷ bò ra khỏi tay áo Úc Ngạn, len lỏi theo những đốm sáng trên mặt đất đến bên cạnh Chiêu Nhiên rồi hóa thành hình người, tìm một vị trí không quá chói mắt ôm gối ngồi xuống, cậu có thể cảm nhận được dao động sóng bức xạ mạnh mẽ trong cơ thể Chiêu Nhiên, tự nhiên tới bên cạnh bồi bạn, như một con vật nhỏ đồng hành với đồng loại sắp lìa đời.

Chiêu Nhiên vuốt mái tóc tết bím của Tiểu Quỷ, nhớ lại mười lăm năm trước anh rời khỏi hang băng địa cực để bắt đầu hành trình tìm kiếm người khế ước, những đồng loại dựa vào nhiệt độ cơ thể anh để sống sót dần dần chết đi, chắc chắn họ cũng đang oán hận anh.

Tiểu Quỷ đặt hai tay lên đầu gối, nghiêng đầu tới gần Chiêu Nhiên, cơ thể mọc ra những sợi tơ tinh thần đen nhánh quấn lấy sợi tơ của Chiêu Nhiên, nhẹ nhàng nói: “Ngài cần một người khế ước để có thể bảo vệ biển băng địa cực lâu dài. Em bảo vệ người khế ước của ngài nghĩa là đang bảo vệ quê hương, em cũng là anh hùng đấy.”

Cậu chắp tay lại trước ngực vỗ hai cái như mỗi lần thành kính cầu nguyện trước khi ăn: “Cảm ơn ngài đã mang lại an toàn và ấm áp cho chúng em, ngài Hi Hòa.”

Máy gacha đột ngột dừng quay, ba hạch quăng vào đã biến mất không dấu vết, từ dưới khe buồng cửa kính cường lực rơi ra một dị hạch màu đỏ.

Tên: Hạch chữa trị – Chữa trị hai chiều

Nguồn gốc: Hợp thành từ máy Gacha (lành vết thương nhanh chóng + lancet + Đảo ngược truyện cổ tích)

Chủng loại: Loại bình thường

Đánh giá cấp bậc: Đỏ cấp hai (Đỏ rỉ sắt)

Khả năng cơ bản: Kiểm soát tình trạng vết thương tốt lên hoặc xấu đi

Giới hạn sử dụng: Sử dụng cộng dồn 50 lần

Giới thiệu vắn tắt: Có thể chữa lành người cũng có thể chữa chết người.

Điều kiện cộng hưởng: Không xác định

Úc Ngạn thả lỏng đôi vai căng thẳng, khẽ thở phào nhẹ nhõm.

“Nice Nice” Kỷ Niên theo dõi sát sao tình hình máy gacha trước màn hình máy tính, đẩy gọng kính: “Đường hợp thành mà chúng ta dự đoán không sai.”

Ung Trịnh hoàn toàn không hiểu gì: “Cậu đang kích động gì vậy? Chúng ta phải làm gì? Không phải nói là sẽ giúp Úc Ngạn ký khế ước với một dị thể cấp cao sao? Đã bắt đầu chưa?”

Một sợi tơ trắng rơi xuống, vướng trên màn hình máy tính.

Ở trung tâm hố ốc, Chiêu Nhiên nhắm mắt lại, mạch máu dưới da anh ngọ nguậy, đầu mạch máu phá vỡ lớp da, những sợi tơ đỏ máu lan ra bên ngoài, liên tục phát triển, biến thành những sợi tơ trắng như kẹo bông chậm rãi bao phủ toàn bộ hố ốc tinh thể.

Vào khoảnh khắc cuối cùng khi tơ kén đóng kín lối ra, Tiểu Quỷ bị sức mạnh dữ dội đẩy ra ngoài kén, nếu chậm thêm một giây nó sẽ bị cơ chế bài xích đồng loại của vỏ kén tấn công.

Các lớp tơ trắng dính với nhau trong vỏ kén khiến vỏ càng lúc càng dày hơn, những vỏ ốc tinh thể xuyên thấu ánh sáng gắn trên vỏ kén làm nó trông như một cây nấm trắng đầy những đốm hồng.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua những vỏ ốc vào bên trong kén, ánh sáng chói lòa khúc xạ lẫn nhau, trở thành nhà tù ánh sáng giam giữ Chiêu Nhiên.

Cơ thể Chiêu Nhiên kéo dài và bắt đầu hóa xương, cánh tay dài hóa xương buông thõng xuống tới đầu gối, khuôn mặt biến thành bộ xương khô xinh đẹp, bước vào trạng thái bán hóa quái.

Phượng Hí chầm chậm ngẩng đầu theo thân hình kéo dài của đối phương, hai tay nắm chặt đao cảnh giác đối phó, lùi về bên cạnh Úc Ngạn.

Ung Trịnh ngồi trước máy tính chứng kiến cảnh Chiêu Nhiên biến đổi, hắn kinh ngạc há hốc mồm: “Tổ trưởng Chiêu –? Há? Sếp lớn biết chuyện này không? Các cậu biết hết rồi à?”

Úc Ngạn nhét hạch công năng – Chữa trị hai chiều màu đỏ vào hốc mắt, chuẩn bị cho lần thử nghiệm thứ hai, sẵn sàng đưa ba hạch khác vào nhưng lại bị đôi tay xương dài quấn quanh eo, bộ đồng phục trợ lý nhà ảo thuật màu trắng đỏ thay đổi theo hình dạng quái vật hóa của Chiêu Nhiên.

Chiêu Nhiên cúi xuống, khuôn mặt bộ xương áp sát tai Úc Ngạn, hôn sau tai y, giọng nói khàn đặc vì dây thanh quản bị thoái hóa:

“Cứ hận anh đi. Nếu sống sót anh sẽ xin lỗi em, ngoan yêu.”

Ngàn vạn sợi tơ định mệnh bắt đầu từ khi anh giơ một cục than lên ước nguyện với Golija, sau đó đứa trẻ tóc đen cô độc ấy nhận lấy bông hoa từ tay anh, dùng cuống hoa gạt đi những lọn tóc dài rối trước trán.

Úc Ngạn đột ngột quay người đối mặt với với anh, Chiêu Nhiện bật lui về phía sau giữ khoảng cách vài mét, nhẹ nhàng tiếp đất, toàn thân nhanh chóng hóa xương phình to —

Quái vật xương trắng từ từ mở ra theo hình tròn, vô số cánh tay dây dưa, những cánh tay dài chống xuống đất, nâng đỡ thân hình xương khổng lồ lên.

Quái vật xương trắng toàn hóa quái cao ba tầng lầu, tựa như một con nhện chân cao hóa xương, quái vật khổng lồ gầm rú trầm đục, trong khoảnh khắc mất đi lý trí, trên đỉnh đầu nó hiện lên những vạch máu dày đặc.

Úc Ngạn ngẩng đầu đối mặt với nó, dùi phá giáp từ trong tay áo trượt vào lòng bàn tay phải, lưỡi dao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Cơ thể con người nhỏ bé đến mức đủ để quái vật nắm gọn trong một bàn tay.

Ung Trịnh kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hình ảnh đồng bộ trên màn hình, đầu óc nhanh chóng sắp xếp lại những quan niệm bị đảo lộn, một lúc sau hắn hít một hơi thật sâu: “Tổ trưởng Chiêu là dị thể cấp gì?”

“Năm hạch vàng cấp ba. Dị thể cấp cao bậc cao nhất.” Kỷ Niên không rời mắt khỏi màn hình, bình tĩnh trả lời.

“Hạch cấp ba vàng tượng Phật? Năm viên???”

“Đừng hoảng, giờ chỉ còn hai.”

“Chỉ còn?” Nửa bên mặt Ung Trịnh giật liên hồi: “Úc Ngạn phát điên rồi lây cho cậu luôn rồi phải không? Người anh em à, chuyện gì thế này, lớp trưởng mẫu giáo một mình một ngựa đấu với khủng long bạo chúa kỷ Phấn Trắng à.” Hắn vội vàng kéo máy tính ra xa vài chục mét, tránh bị máu Úc Ngạn bắn lên.

“Quay lại.” Kỷ NIên vòng tay ôm cổ cậu lập trình viên nhát gan, nói ẩn ý, “Ngốc nghếch, nghĩ xem, ai làm máy gacha?”

“Cậu thiết kế lắp ráp còn tôi viết chương trình.”

“Đúng thế, nếu thiết bị dị động chúng ta tạo ra có thể giúp ký khế ước với dị thể cấp cao, cậu còn phải làm việc ở nơi chim không thèm ị này để lĩnh lương chết à?”

Ung Trịnh ngẫm nghĩ, đúng là có lý nhưng hy vọng xa vời, khả năng lớn là công cốc, phí thời gian vô ích.

Dù nghĩ vậy, hắn vẫn không thể rời mắt khỏi hành động của Úc Ngạn.

Trong kén, Úc Ngạn ra hiệu cho Phượng Hí, Phượng Hí phối hợp với tổ trưởng Úc vô cùng thuần thục, cô khẽ búng ngón tay vào lưỡi đao đáp lại bằng tiếng keng keng.

Cả hai hành động cùng lúc.

Phượng Hí nhỏ bé linh hoạt, thể thuật phi phàm, kéo theo đao lao lên tấn công, đao đường “Tử Phi Ngư” được cô Ba điêu khắc và gắn hạch nghề nghiệp – Thợ dệt bạc cấp ba, có khả năng tăng cường phá khiên, gây sát thương gấp đôi lên dị thể.

Úc Ngạn chạy đến trước một chiếc vỏ ốc hồng lớn cỡ lốp xe, xoay hướng vỏ, mặt vỏ nhẵn bóng như gương phản chiếu ánh sáng nắng chói lòa về phía sau lưng quái vật, chặn đường lui của nó.

Ánh sáng mạnh chiếu sau lưng làm quái vật xương trắng đau đớn tự nhiên không thể lùi lại, lúc này, Phượng Hí đã tiếp cận gần quái vật xương trắng, tay phải cầm đao chém tới.

Nhát chém này chắc chắn trúng.

Cánh tay xương dài đập mạnh xuống mặt đất tạo ra một vòng gợn sóng vàng lăn tăn lan tỏa ra bên ngoài, hoa văn mặt trên đồng hồ mặt trời mở rộng, kim đồng hồ quay ngược, đồng hồ bất thường!

Vòng vàng chọn trúng Phượng Hí, thời gian đảo chiều, Phượng Hí bị quái vật đẩy lùi ra khỏi phạm vi an toàn.

“Đảo ngược thời gian, mạnh quá, làm sao tiếp cận được…?” Ung Trịnh hít một hơi lạnh.

Cùng lúc vòng vàng chọn trúng Phượng Hí, Úc Ngạn đã chạy tới phía sau quái vật xương trắng rồi nhảy vọt lên, tay trái bắt lấy một chiếc xương sườn, giẫm lên gai xương trên cột sống để leo lên, dùi phá giáp trong lòng bàn tay Úc Ngạn xoay một vòng, ngắm ngay vào trái tim đang đập được lớp màn mỏng bao bọc.

“Tôi sẽ chứng minh cho tất cả mấy người thấy, kể cả anh, tên quái vật khốn nạn.”

Quái vật xương trắng điên cuồng vùng vẫy, khiên vàng vảo vệ bên ngoài thanh máu trên đỉnh đầu lập tức biến mất.

“Để Phượng Hí tấn công giả để lừa nó tung ra kỹ năng đồng hồ bất thường rồi đánh lén sau lưng.” Kỷ Niên búng tay kêu tách một cái, “Đồng hồ bất thường là kỹ năng đơn thể, phải chọn trúng mục tiêu mới có thể phát động. Đã chọn Phương Hí thì không thể chọn Úc Ngạn, không thể phòng bị, đúng như chúng ta dự đoán. Phượng Hí, giờ tấn công đi!”

Giọng Kỷ Niên vang lên trong tai nghe, nhân lúc quái vật xương trắng đang phân tâm bắt lấy Úc Ngạn đang treo trên người mình, Phượng Hí giẫm lên những ốc xoắn tinh thể chạy vọt về phía trướt, hai tay nắm chặt đao, chém thẳng vào khớp xương của quái vật, một nhát đao sắc bén in hằn lên cánh tay xương trắng.

Biên độ lắc lư của quái vật xương trắng quá lớn, Úc Ngạn không bám được bị hất văng ra, trong không trung mắt trái y sáng lên ánh đỏ, sử dụng hạch chữa trị – chữa trị hai chiều lên hai vết thương trên người quái vật xương trắng.

Âm thanh như tiếng rìu bổ vào thân cây xanh, hai vết thương trên cơ thể quái vật đồng thời rách toác, cánh tay xương gãy lìa khỏi khớp, mất đi một cánh tay chống đỡ, quái vật xương trắng loạng choạng tiến lên, thanh máu đỏ trên đỉnh đầu nó giảm đi một phần tư.

Úc Ngạn rơi xuống đất lăn vài vòng, Phượng Hí đưa tay kéo y đứng dậy, gương mặt rạng rỡ nhìn y: “Tổ trưởng giỏi quá.”

Ung Trịnh vỗ đùi một cái, hai tay ôm máy tính: “Thành thạo thế này, chẳng lẽ tập trước rồi. Dị thể cấp cao không phải là boss trong game hành động cố định.”

Kỷ Niên gõ vào tai nghe: “Giữ vững nhịp điệu, sát thương các cậu rất cao. Hiệu quả phá khiên kép của dùi phá giáp và Tử Phi Ngư rất khắc chế nó, tranh thủ nó chưa kịp phản ứng hãy tận dụng để tiêu hao thêm.”

“Thêm lần nữa.” Úc Ngạn ước lượng dùi phá giáp ra hiệu cho Phượng Hí tiếp tục phối hợp.

Phượng Hí gật đầu, chạy đến điều chỉnh vỏ ốc gần nhất, điều khiển ánh sáng phản chiếu chia cắt chiến trường, hạn chế đường đi của quái vật xương trắng.

Lần này Úc Ngạn tiếp cận trước, dưới chân quái vật xương trắng quả nhiên lại một lần nữa sáng lên vòng vàng đồng hồ bất thường, vòng vàng di chuyển về phía Úc Ngạn.

Úc Ngạn đã chuẩn bị cho việc thời gian đảo ngược năm giây, lần này y nhắm vào vị trí giữa xương ức và xương sườn bên phải của quái vật xương trắng.

Khi vòng vàng bao trùm Úc Ngạn, Phượng Hí lập tức phát động tấn công, nhưng không ai ngờ vòng vàng đột ngột chuyển hướng, chọn trúng Phượng Hí.

Phượng Hí chỉ có thể trơ mắt nhìn mình như băng video tua ngược quay lại vị trí năm giây trước, Úc Ngạn thấy tình hình không ổn liền xoay người rút lui, tay thọc vào túi áo quý ông, lấy ra hạch quái dị – Dơi ma quái.

Phản ứng của quái vật xương trắng còn nhanh hơn họ tưởng tượng, nó có trí khôn, chỉ cần một lần giao đấu đã học được chiến thuật tấn công giả của Úc Ngạn.

Một cánh tay xương dự đoán đường lui của Úc Ngạn, chặn ngay trước mặt chờ Úc Ngạn tự lao thẳng vào lòng bàn tay của nó, Úc Ngạn đau đớn kêu lên một tiếng, xương cốt đau nhói như bị cánh tay máy của cần cẩu kẹp chặt.

Quái vật xương trắng không chút nương tay siết chặt tay lại, ép Úc Ngạn ngày càng chặt hơn, như sắp bị nghiền nát thành đống thịt bằm.

Cơ thể Úc Ngạn đột ngột nổ tung, biến thành đàn dơi đen thoát ra qua các kẽ tay của quái vật xương trắng, kêu thét rồi bay tán loạn.

Bày dơi ma quái tụ lại thành hình người ở nơi có ánh sáng mạnh, Úc Ngạn tựa vào một chiếc vỏ ốc tinh thể cao cỡ nửa người, ngực phập phồng thở dốc, cổ họng hơi đau nhức, khi nuốt có vị máu nhàn nhạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK