Tô Mặc Thời báo Lê Tiếu đến khu triển lãm thiết bị ở bên cạnh. Gần khu chờ đợi, Liên Trinh đưa một ly nước ấm cho Lê Tiếu: “Không ngờ Ủy viên trưởng Tô lại trẻ như vậy. Anh ta chuyên về lĩnh vực gì thế?”
Thông tin cá nhân của Tô Mặc Thời trên mạng rất ít. Nếu không phải vì cuộc khảo sát lần này, rất ít người biết được hóa ra Ủy viên trưởng của Liên minh y học lại trẻ tuổi như thế. “Cô...” Lúc này Lý Như mới nhận ra, lời vừa rồi của mình, vô hình trung đã sỉ nhục chuyên gia Liên minh y học.
Cô ta tức giận cắn răng, buông tay xuống, xoay người đạp giày cao gót quay lại bục nghiên cứu. Lê Tiếu cảm ơn, uống hai ngụm nhuận cổ họng rồi mím môi nói: “Ngoại khoa.”
Liên Trinh gật đầu, đang tính nói gì đó thì sau lưng truyền đến giọng nói châm chọc không hề khách sáo: “Ôi chao, trẻ tuổi thì khác hẳn, cùng đi tham quan mười mấy phút đã nắm rõ lĩnh vực chuyên môn của người ta rồi.” Vương Tranh xoa gảy mướt mồ hôi, ngoắc tay6 gọi mọi người theo sát.
Vì có người ngoài ở đây, Tô Mặc Thời trao đổi với Lê Tiếu rất ít. Thỉnh thoảng anh ta lại trò 8chuyện đôi câu về nội dung thành quả ở khu triển lãm. Một người cử chỉ lịch thiệp, một người lắng lặng như nước. Bốn mư2ơi phút sau, nhóm ủy viên chuyên gia đã về phòng họp trên tầng chót.
Tô Mặc Thời dẫn những chuyên gia khác vào phòng, V6ương Tranh và hai vị viện sĩ vào theo, dường như đang trao đổi trước buổi họp. “Chú ý gì cơ?” Lý Như hừ lạnh: “Chuyện mình làm còn sợ người khác biết? Chẳng phải ỷ có nhan sắc liên quyến rũ Ủy viên trường sao? Dám làm không dám nhận ?”
Một tay Lê Tiếu bưng ly nước, một tay gác lửng ghế, cô chậm rãi quay đầu, hướng về phía phòng họp: “Vậy kể đến mời nghiên cứu viên quyến rũ hơn, đừng để tôi tiếp tục trả lời nữa, phiền phức.” Trong chốc lát không ai nói gì, nhưng ánh mắt mỗi người nhìn Lê Tiếu đều có thâm ý riêng.
Mười mấy phút sau, Vương Tranh ra khỏi phòng họp, gọi thành viên nhóm và những nhân viên nghiên cứu dự thính khác vào họp. Lý Như đứng sau lưng Lê Tiếu, hai tay khoanh ngực, trong ánh mắt là sự bất mãn và khinh miệt.
Chẳng trách Ủy viên trưởng Liên minh y học lại chỉ đích danh Lê Tiếu, xem ra... có mờ ám. Liên Trinh cau mày nhìn Lý Như, đè thấp giọng nhắc nhở: “Chị Lý, người của Liên minh y học đang ở ngay trong phòng họp, yêu cầu chị nói chuyện chú ý.” Phòng họp sức chứa trên trăm người lúc này đã đầy ắp, không ít nghiên cứu viên cùng lĩnh vực nghe tiếng mà đến.