Mục lục
Sổ Tay Đào Tạo Thám Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai nhân viên cảnh sát không có ngăn cản Chu Ngôn lấy ra quyển sách kia.

Nhưng là tương đối, bọn họ cũng không có chậm lại bước chân, vẫn như trước nâng Chu Ngôn, đi về phía xe tù.

Họ chỉ là cảnh sát, phạm nhân có phạm tội hay không, đó là chuyện mà thẩm phán và thám tử mới có thể quyết định, họ sẽ không nhúng tay vào.

Bọn họ chỉ cần làm tốt bổn phận là đủ rồi.

Nhưng mà......

Bọn họ tò mò liếc mắt nhìn tử tù bên cạnh một cái.

Kỳ thật ngay từ đầu, bọn họ cũng rất tò mò vì sao người này nhất định phải mang theo quyển sách kia đi ra.

Trước khi lên xe tù, bọn họ còn cố ý kiểm tra quyển sách kia một chút, sợ bên trong kẹp lưỡi dao các loại đồ chơi.

Nhưng mà...... Không có gì trong cuốn sách đó. Thậm chí là không một dòng chữ nào.

Cho nên khi nhìn thấy Chu Ngôn tổng thường lấy ra quyển sách trống không kia lật tới lật lui, hai gã cảnh sát này đều là vẻ mặt khó hiểu.

Tiểu tử này đang làm gì vậy?

Bệnh của hắn thật sự chưa khỏi hẳn sao...

Nhân viên cảnh sát nghĩ.

Mà Chu Ngôn khẳng định là không biết, sách trong tay mình ở trong mắt người khác, là trống rỗng, hiện tại hắn đang nhanh chóng tìm kiếm hi vọng cuối cùng ở giữa những hàng chữ .

[ Long Hạo Miểu: Hẳn là sẽ không bị hành hình lúc này đi, ít nhất thì vụ án này đã xuất hiện vấn đề ]

Chính xác, án tử hình nhất định là sẽ tạm thời hủy bỏ, nhưng là nếu như không có chứng cứ, thì suy luận của bản thân sẽ càng ngày càng không có sức thuyết phục, nói không chừng lăn qua lăn lại nhiều năm, cuối cùng vẫn là duy trì phán quyết ban đầu.

Cho nên, Chu Ngôn không thể đánh cược. Hắn phải đưa ra chứng cứ chân chính!

[ Nhất Tử Hắc Kỳ: Thi thể còn không? Pháp y trên thế giới này không đáng tin cậy như vậy sao, đặc điểm của thi thể bị đâm nát tim chảy máu và thi thể bị bệnh tim hoàn toàn không giống nhau được không. Hơn nữa miệng vết thương trước khi chết và miệng vết thương sau khi chết hoàn toàn không giống nhau a.]

Chu Ngôn nhìn chằm chằm những dòng chữ này, giữa lông mày hiện lên một tia bất đắc dĩ.

Thật đáng tiếc chính là, khoảng cách thời gian giữa người chết do bệnh tim tái phát, và bị đâm nát trái tim thật sự là quá ngắn, chỉ là từ thi ban và thi thể cứng ngắc trình độ đến xem, thì không có biện pháp để suy tính ra trước khi trái tim bị đâm nát, thi thể là cái trạng thái gì.

Cho nên nói, là thủ pháp che dấu nguyên nhân cái chết cũng tốt, pháp y của thế giới này quá không đáng tin cậy cũng được, tóm lại, hiện tại đã không có biện pháp lại từ trên thi thể tìm được manh mối.

Bởi vì sở cảnh sát không thể giữ thi thể lâu như vậy. Đã sớm trả lại cho gia đình nạn nhân để hỏa táng rồi.

Chu Ngôn lại nhìn xuống rất nhiều dòng chữ của [Nhất Tử Hắc Kỳ] một chút, được rồi, tựa hồ là đang oán giận, kỳ thật trong lòng Chu Ngôn cũng đã sớm mắng đám người khám nghiệm tử thi kia một vạn lần, nhưng mà bây giờ oán giận là vô dụng, bởi vì vấn đề sẽ không theo oán giận mà có thể tự mình giải quyết.

Vì vậy, hắn tiếp tục nhìn xuống.

[ Tâm linh thị giới: hết thuốc chữa, chờ chết đi! ]

Phi, mẹ kiếp, dám trù lão tử......

Chu Ngôn nhanh chóng lật xem.

Trên sách có rất nhiều dòng chữ mới, hơn nữa từ trong đó cũng có thể cảm giác được, những chữ này đều là đang trợ giúp chính mình.

Nhưng mà...... Không đủ!

Còn kém một chút!

Tốc độ lật sách của hắn càng lúc càng nhanh, cuối cùng tốc độ đâu chỉ là một mắt mười dòng chữ.

"Được rồi, nên lên xe." Đột nhiên, một gã cảnh sát bên cạnh nói.

Chu Ngôn ngẩng đầu, hắn phát hiện mình đã đi tới trước xe tù, xe tù phong bế kia, trông giống như là một cái miệng khổng lồ, đang chờ đợi để nuốt chửng chính mình...

"Có thể chờ tôi một lát không? Chỉ một lát thôi? "Chu Ngôn hỏi!

"Người anh em, đừng có làm khó chúng ta..." Một tên cảnh sát khác nói đến, đồng thời, cánh tay cũng bắt đầu dùng sức, đẩy Chu Ngôn lên xe.

Chu Ngôn biết, hiện tại phản kháng là không có bất kỳ ý nghĩa gì, niềm hy vọng duy nhất của hắn bây giờ, chỉ là chứng cứ.

Hắn ngồi lên xe tù, cánh cửa chậm rãi đóng lại, ánh mặt trời ngoài cửa cũng đang trở nên chật hẹp theo cánh cửa.

Nơi giao nhau giữa đen và trắng, một vệt ánh sáng kia có vẻ cực kỳ chói mắt...... Nó chiếu thẳng vào cuốn sách.

Trong nháy mắt này...... Đôi mắt Chu Ngôn mãnh liệt phóng đại!

Một dòng chữ hiện ra...

[ Độc giả không biết: Máu, không phải là có một loại ánh sáng màu lam, mấy chục năm đều có thể chiếu ra sao, cái kia gọi là gì.]

Ngay sau đó, lại là một dòng chữ xuất hiện.

[ Là N Năm Sau: Phản ứng Lumino?] ( Luminol (C8H7N3O2) là một chất hóa học linh hoạt có thể phát quang, với ánh sáng xanh nổi bật, khi trộn với tác nhân oxy hóa thích hợp. Đây là tinh thể rắn là một màu trắng hơi vàng có thể hòa tan trong dung môi hữu cơ, nhưng không tan trong nước. Luminol được sử dụng bởi các nhà điều tra pháp y để phát hiện dấu vết của máu trái tại địa điểm phạm tội vì nó phản ứng với sắt trong hemoglobin. Nó cũng được sử dụng bởi các nhà sinh vật học trong tế bào thử nghiệm để phát hiện các chất như đồng, sắt, và xyanua.)

Đầu óc Chu Ngôn ong ong một cái!!!

Trong nháy mắt, hắn cuối cùng cũng đã suy nghĩ minh bạch vấn đề ban đầu kia -- 【 Lớp bụi dưới khe cửa! 】

"Chờ một chút! "Hắn đột nhiên hét, thân thể vọt lên, dùng sức chống đỡ cửa xe sắp khép lại.

"Ngươi muốn làm gì? !" Hai gã cảnh sát kia hét lên, tay đã vươn về phía sau lưng mình, nơi đó hẳn là có một cây gậy cảnh sát, thậm chí có thể là một cây súng.

Nhưng bất luận là cái gì, Chu Ngôn cũng sẽ không sợ hãi, đón ánh mặt trời chiều, hắn đẩy mạnh cửa xe ra, liều lĩnh nhảy xuống xe.

"Chứng cứ! Ta có chứng cứ!"

......

Ánh mặt trời hoàng hôn có vẻ chói mắt dị thường, cách đó không xa, Trần Hạo vừa mới muốn ngồi lên xe cảnh sát thì sửng sốt một chút.

"Làm cái gì, cảnh sát đâu, các người trông coi phạm nhân kiểu gì vậy?" Anh ta hét.

Nhưng mà......

"Chờ một chút, hắn nói hắn tìm được chứng cứ. "Lâm Khê ở một bên cắt đứt lời Trần Hạo.

"Hắn có thể tìm được cái rắm, cảnh sát, áp tải hắn lên xe đi!" Trần Hạo la hét.

Nhưng Lâm Khê lại chắn trước cửa xe, rất trịnh trọng nói với Trần Hạo: "Mặc kệ nói như thế nào, cũng nên để phạm nhân nói hết lời, nếu như hắn chỉ là đang kéo dài thời gian, vậy thì đè hắn lên xe tù cũng không muộn."

Trần Hạo hiển nhiên là không muốn nghe theo Lâm Khê, nhưng con đàn bà thối này lại chắn ở trước xe, Trần Hạo cũng đánh không lại nàng...... Cuối cùng đành phải mạnh mẽ đè nén lại sự tức giận.

"Được -- năm phút, ta liền cho hắn năm phút, nếu như sau năm phút, hắn vẫn nói không ra chứng cứ, mà các ngươi vẫn cho phép hắn nói lung tung thì..."

"Ta sẽ chịu trách nhiệm!" Lâm Khê thản nhiên nói.

Trần Hạo nặng nề thở ra một hơi, sau đó sải bước đi về phía Chu Ngôn: "Đến đây đi, ta ngược lại muốn nhìn xem, ngươi rốt cuộc còn có chiêu trò gì!"

"Không phải chiêu trò, mà là sự thật." Chu Ngôn không chút yếu thế nhìn thẳng vào mắt Trần Hạo, tràn đầy sức lực như là có thiên quân vạn mã đứng sau lưng:

"Ta đã tìm thấy bằng chứng... là bụi bặm!"

Trần Hạo ngẩn ra: "Ha ha, chẳng lẽ ngươi định nói,【 bụi bặm dưới khe cửa 】mà ngươi đã ồn ào lúc đầu sao?"

"Không sai, lớp bụi đó có thật." Chu Ngôn nói.

Trần Hạo hình như là cũng lười đấu võ mồm với Chu Ngôn, anh ta chỉ vào dưới khe cửa: "Đến đây đi, ngươi có thể đảo ngược thời gian, để cho khôi phục lại hiện vụ án cũng được, dù sao thì ngươi cũng nhanh chóng lấy ra siêu năng lực của ngươi đi, bày chứng cứ ra trước mặt ta."

" A, đúng rồi, ta phải nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có thể đảo ngược lại thời gian, vậy chỉ bằng vào 【 lớp bụi dưới khe cửa 】 cũng không thể chứng minh được cái gì!"

Chu Ngôn gật gật đầu: "Đương nhiên, lớp bụi dưới khe cửa dày hơn một chút, khẳng định là không chứng minh được cái gì, hơn nữa ta cũng không có siêu năng lực..."

"Vậy ngươi còn lãng phí thời gian ở đây làm gì!" Trần Hạo tựa hồ là không hề bận tâm đến hình tượng thám tử của mình nữa, hắn quát.

"Nhưng mà, ta đã biết nguyên nhân bụi bặm kia dày lên, mà nguyên nhân này, chính là chứng cứ, cho dù thời gian trôi qua lâu hơn nữa cũng không thể xóa nhòa được chứng cứ này!"Chu Ngôn nói, sau đó trong miệng chậm rãi phun ra một chữ:

"Máu!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK