Mục lục
Sổ Tay Đào Tạo Thám Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn lướt qua thì cũng đã có thể thấy được nguyên nhân cái chết của Trương mỗ, đó là do có mũi khoan sắt cắm vào ngực, cái khoan sắt này đã được đặt trong nhà kho từ đầu rồi, nó được làm từ hợp kim rất nặng và mũi nhọn cũng rất sắc bén, trong tình huống bình thường, nó chỉ được dùng khi muốn đục lỗ trên sàn bê tông.

Loại mũi khoan này muốn xuyên qua lồng ngực của một người là một chuyện hết sức dễ dàng. Chỉ cần người đó nằm xuống, sau đó ngươi nhấc cái khoan sắt này đặt lên trên ngực người đó rồi buông tay ra, không cần phải dùng sức, chỉ cần dùng trọng lượng của nó thì cũng đủ để đâm xuyên lồng ngực.

Chu Ngôn chưa từng thấy tình thế như vậy bao giờ, vì hoảng sợ mà hai chân cứ lui lại ra phía sau, trong miệng không ngừng la to 'Đã chết á! Người chết á!'

Lúc đầu, những người cho vay nặng lãi bên ngoài còn không tin, còn tưởng rằng người bên trong đang giở trò, vì thế mà bắt đầu giận dữ cưa khóa, đe dọa sau khi vào được nhất định sẽ cho hai người đẹp mặt.

Thế nhưng là khi mở được cửa, cả đám đều chết lặng.

Đúng thật là có người chết!

Bọn cho vay nặng lãi này cũng phát hoảng, chỉ biết tranh thủ gọi điện báo cảnh sát.

Rất nhanh, cảnh sát cũng đã tới, không hề tốn nhiều công sức nào liền trực tiếp xác định Chu Ngôn là nghi phạm số một.

Chứng cứ đầy đủ và không cách nào bác bỏ được.

Cả nhà kho chỉ có một cánh cửa và đã bị khoá bởi chính nạn nhân, người bên ngoài chắc chắn vào không được và người bên trong cũng không thể ra ngoài.

Chỉ cần điều này thôi cũng đủ để phán Chu Ngôn là kẻ sát nhân rồi.

Đương nhiên là cảnh sát sẽ không vội vàng xác định vụ việc như thế.

Sau đó, cảnh sát triển khai khám nghiệm toàn bộ hiện trường, kết quả phát hiện, cánh cửa của nhà kho này rất chắc chắn và không có bất kỳ sự tháo rời nào hoặc là dấu hiệu bị phá hư nào cả.

Bản thân nhà kho là một không gian khép kín, liền lỗ thông khí cũng đều không có chứ đừng nói gì đến cơ quan bí mật.

A, đúng rồi, trên cái khoan sắt kia cũng đã có dấu vân tay Chu Ngôn.

Cho dù là từ bất kì góc độ nào đi nữa, Trương mỗ đã bị Chu Ngôn giết, cũng chỉ có thể là do Chu Ngôn giết mà thôi.

. . .

Đương nhiên, ngay cả khi là như vậy thì Chu Ngôn nhất định sẽ không ngoan ngoãn cam chịu số phận của mình, bởi vì hắn không nhớ rõ mình đã giết người khi nào và hắn vẫn luôn đang nằm ngủ mà.

Hoàn toàn chính xác, trong bản tự thuật của Chu Ngôn, bản thân vẫn luôn đang nằm ngủ và hắn cũng không có động cơ để giết người.

Nhưng mà vào thời điểm xảy ra vụ việc, Chu Ngôn đã uống say bí tỉ, cộng thêm áp lực hoàn cảnh và tinh thần hoảng loạn, về mặt lý thuyết, trong hoàn cảnh cực đoan như thế hắn ta hoàn toàn có khả năng sẽ giết người.

Thì cứ như vậy, vụ án bị lùi lại sau 3 tháng.

Chu Ngôn không có tiền nên chỉ có thể dùng luật sư do tòa án chỉ định, hầu hết các luật sư kiểu này đều sẽ không quá có trách nhiệm với thân chủ, mà cho dù có chịu trách nhiệm thì cũng vô dụng mà thôi, bởi vì chứng cứ đã rất rõ ràng, hơn nữa là Chu Ngôn không có người thân họ hàng, không có bạn bè, liền người người chống án giùm cho hắn cũng không có.

Điều quan trọng nhất là, ngay sau hôm đó Chu Ngôn đột nhiên bộc phát chứng bệnh tâm thần.

Cái này thì hay rồi, một người tâm thần không ổn định đã giết người trong cơn hoảng loạn, vụ án này gần như đã có một hồi kết rồi.

. . .

Chu Ngôn buông xuống hồ sơ vụ án.

Kỳ thật từ chi tiết 'Tên của nạn nhân bị thay thế thành 【 Trương mỗ 】' ở trong tài liệu này, thì đã có thể biết được hồ sơ vụ án này không được sao chép từ bản gốc.

Mà là từ một phiên bản đã được đơn giản hóa và bị sửa đổi.

Cái này cũng không có gì lạ, cảnh sát không thể tùy tiện cho người khác xem hồ sơ vụ án thực, mà cho kẻ sát nhân coi thì lại càng không thể được.

Trong hồ sơ vụ án thực, chắc chắn nó sẽ chi tiết hơn cái trong tay của Chu Ngôn, vì nó sẽ còn ghi lại quá trình điều tra của toàn bộ vụ án, nhận dạng dấu vân tay, ảnh của người chết, báo cáo khám nghiệm tử thi và bằng chứng ở hiện trường vân... vân.

Trình độ công nghệ và phương pháp điều tra của thế giới này rất giống với thế giới của Chu Ngôn trước khi chết, gần như là không có manh mối quan trọng nào bị bỏ sót.

Đương nhiên, là 'gần như' sẽ không bỏ sót, bởi vì có một số dấu vết rất khó quan sát được bằng mắt thường, vẫn là sẽ không tránh khỏi bị bỏ qua.

Chẳng hạn như. . . Nhà kho nơi Chu Ngôn bị nhốt cả đêm, lớp bụi trước khe hở dưới cửa dày hơn lớp bụi trong nhà kho vài milimet.

Loại mức độ chi tiết như thế này, thật sự là rất khó bị phát hiện, huống chi là khi cảnh sát đến, đám cho vay nặng lãi kia đã hoảng loạn đi đi lại lại ở cửa hơn mười phút khiến cho dấu chân in đầy trên mặt đất, ngươi còn muốn cảnh sát khôi phục lại hiện trường vụ án ban đầu thì đúng thật là làm khó cho người khác.

Nhưng mà không sao, những lớp bụi dày mấy milimet kia không phải là manh mối quan trọng cho nên sẽ không có vấn đề gì nếu không ai để ý.

Chu Ngôn xoa xoa khuôn mặt có chút cứng ngắc của mình, hít một hơi thật sâu mới hỏi tiếp.

"Ta bị kết án tử hình?"

"Đúng vậy." Luật sư gật đầu.

Có vẻ như thế giới này ít khoan dung với những kẻ sát nhân hơn nhiều so với thế giới của Chu Ngôn trước khi chết.

Nhưng mà Chu Ngôn vẫn không hết hy vọng hỏi: "Ngươi nói xem, nếu như bây giờ ta nói cho ngươi biết, ta thật sự không có giết người, ngươi có tin được không?"

Luật sư nhìn Chu Ngôn, lắc đầu.

"Nếu ta khóc lóc kêu oan muốn thẩm vấn lại, thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu?"

Lần này luật sư suy nghĩ hơi lâu, nhưng mà kết quả là vẫn lắc đầu, sau đó rất có đạo đức nghề nghiệp giải thích: "Tỷ lệ gần như bằng không, mọi bằng chứng đều cho thấy ngươi là kẻ duy nhất có khả năng giết người, hơn nữa cũng đã có một tên thám tử cấp 【Maprle 】 xác định, ngươi là kẻ giết người rồi."

Chu Ngôn cau mày nghi ngờ: "Ách. . . Ngươi vừa nói map cái gì vậy?"

"Thám tử cấp Maprle." Luật sư lặp lại.

"Đó là cái gì?"

Câu hỏi này lại khiến cho luật sư sững sờ, ông ta không tiếp tục trả lời mà chỉ nhìn Chu Ngôn với ánh mắt nghi ngờ, cảm giác giống như là đang nhìn một tên ngốc không hiểu lẽ thường.

Cũng chẳng trách được, ở thế giới này, thám tử là một cái nghề cao cấp có địa vị ngang với giáo sư đại học, bác sĩ, vân... vân trên thế giới của Chu Ngôn trước đây, không chỉ là được chính phủ công nhận mà còn có được một hệ thống phân cấp rất là đầy đủ. Những điều này thật sự là lẽ thường trong thế giới này,

Nhưng Chu Ngôn mới sống lại không lâu, đương nhiên là hắn sẽ không biết mấy điều này rồi.

Mà hắn cũng chả thèm quan tâm, bây giờ hắn chỉ đang suy nghĩ phải làm như thế nào để sống sót.

Luật sư đối diện này, nhìn là biết không thể tin tưởng được rồi.

Cơ mà. . . Vừa mới sống lại được một lần nữa, lại chỉ có một mình đơn thân, ai có thể giúp ta một chút a ~

Chu Ngôn gào thét trong lòng, chỉ cảm thấy tương lai thật ảm đạm.

. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK