"Vậy em đồng ý đi, thế nào?”
Mặt Diệp Thiển Hâm nóng đến mức có thể nướng được cả một củ khoai lang, cuối cùng dưới ánh mắt mong chờ của Mạnh Ngôn, cô gật đầu.
"Em, em về nhà nói với bà nội một tiếng."
Mạnh Ngôn vui mừng khôn xiết, người ít khi bộc lộ cảm xúc như anh, lúc này trong đôi mắt tràn đầy ý cười: "Anh về nhà chuẩn bị đi hỏi cưới ngay!"
Diệp Thiển Hâm về nhà nói với mọi người, bà nội lập tức đồng ý ngay.
Chuyện đăng ký kết hôn cứ như vậy đã định ngày, trước đó chỉ chờ người nhà họ Mạnh đến hỏi cưới.
Bên phía Mạnh tư lệnh biết tin con trai đã xác định, vui mừng đến mức tối hôm đó ăn thêm nửa bát cháo loãng, sáng hôm sau, liền bảo Hà Lương đi mua quà.
Hà Lương cũng vui mừng hớn hở, lái xe đến tòa nhà Quốc Mậu mua một cốp xe quà, kết quả về nhà mới biết không thể đi ngay được.
"Chờ đến thứ bảy tuần sau đi, con đã bàn bạc với Hâm Hâm rồi." Mạnh Ngôn nói.
Mạnh tư lệnh nhíu mày: "Con đã nộp đơn xin kết hôn chưa?”
Mạnh Ngôn gật đầu: "Sau khi bàn bạc với Hâm Hâm thì đã nộp rồi, chỉ là có thể cần một thời gian, lần trước một tiểu đội trưởng khác trong tiểu đội của chúng con kết hôn, xét duyệt xuống cũng mất hơn một tháng, gia cảnh của Hâm Hâm còn có chút đặc biệt, có thể thời gian còn lâu hơn một chút."
"Cho dù như vậy cũng không thể để con bé chịu thiệt, nhớ báo cáo xin nhà mới, một cô gái nhỏ như vậy chắc chắn không quen sống cùng hai người già chúng ta, đồ đạc trong nhà có thể bảo Hà Lương đi sắm, cứ mua loại tốt nhất, biết chưa?”
Mạnh tư lệnh dặn dò, vẻ mặt Mạnh Ngôn nhàn nhạt: "Con biết rồi, con cũng không muốn sống cùng cha."
Mạnh tư lệnh: ”...
Thấy Mạnh tư lệnh sắp nổi giận, Hà Lương vội vàng lên tiếng khuyên: "Nhìn Mạnh Ngôn sắp cưới cô Diệp rồi, ngài đừng tức giận, hơn nữa, bây giờ những người trẻ tuổi đều như vậy."
Mạnh tư lệnh nghĩ đến dáng vẻ dịu dàng của Diệp Thiển Hâm, cơn tức giận trong lòng cũng tan biến đi, hừ lạnh một tiếng rồi mới rời đi.
Sắp đến Tết, nhà máy dệt len cũng bận rộn hẳn lên.
Một là nhiêu doanh nghiệp quốc doanh phải phát quân áo mùa đông cho công nhân, hai là người dân bình thường cũng cần chăn đơn để dùng trong mùa đông.
Những việc này năm nào cũng có tiền lệ, không cân đến phòng thiết kế, vì vậy mặc dù xưởng bận rộn hơn một chút nhưng phòng thiết kế vẫn khá nhàn rỗi.
Diệp Thiển Hâm cũng dành ra khá nhiều thời gian để vẽ bìa tạp chí.
Tết đến xuân vê, chủ đề này phải được đặt lên hàng đầu, sau đó là con giáp của năm sau là rồng.
Rồng vốn là một trong những linh vật may mắn truyên thống và phổ biến nhất của đất nước, thời xưa còn là biểu tượng cao quý chỉ dành riêng cho hoàng gia.
Diệp Thiển Hâm nghiên cứu hai ngày, sau đó chọn chủ đề Rồng bay bốn biển, thiết kế rong vàng trên mây lành kết hợp với bối cảnh là đất nước Thần Châu phồn hoa, nhìn vào thấy rất vui tươi và may mắn.
Sau khi hoàn thành bản thảo chủ đề, Diệp Thiển Hâm liên lạc với Cổ Hưng Quốc, Cổ Hưng Quốc đến xem bản thảo, gân như đã chốt đơn ngay lập tức.
"Đồng chí Diệp, ý tưởng của cô rất hay, bản thảo thiết kế cũng rất phù hợp với yêu cầu của chúng tôi, chỉ là quá trình rất phức tạp, vất vả cho cô rồi, nếu có khó khăn, chúng tôi có thể giúp cô tô màu.”