Mục lục
Phòng Đọc Sách Đêm Khuya
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu là người bình thường thấy tình cảnh này, hoặc là trực tiếp bị hù dọa tới ngất đi, hoặc là bắt đầu la to như tên bệnh tâm thần.

Chẳng qua cũng may bản thân Hứa Thanh Lãng cũng có thể tính là một nhân sĩ huyền học, tuy rằng chỉ hiểu được một chút xíu da lông, nhưng còn không đến mức bị cái loại gọi là "thứ bẩn thỉu gì đó" dọa tới gà bay chó chạy.

Cậu ta chỉ cảm thấy hơi bất đắc dĩ, người ta tới đây thật sự chỉ vì muốn tắm nước nóng thôi đó. Kết quả ông chủ Châu ra ngoài tìm các người thì không đụng phải các người, tôi ở chỗ này tắm nước nóng không đợi các người trái lại các người tự tìm tới cửa.

Hứa Thanh Lãng lặng lẽ ổn định lại tinh thần của mình, cậu ta rất rõ ràng, nếu là quỷ hồn bình thường, bọn họ chỉ có thể tìm kiếm lỗ thủng trong lòng người từ đó làm khó dễ con người, chỉ cần mình không bối rối, sẽ có thể khắc chế sự ảnh hưởng của quỷ hồn đối với mình.

Thế nhưng điều khiến Hứa Thanh Lãng cảm thấy hơi kinh ngạc chính là, dường như một nhà này không hề có ý làm khó cậu ta, bọn họ bắt đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, hai tay không ngừng lục lọi trên sàn nhà phòng vệ sinh, dường như đang tìm thứ đồ gì đó.

Ngay từ đầu cậu ta không suy nghĩ cẩn thận, nhưng rất nhanh Hứa Thanh Lãng đã nghĩ thông suốt, bọn họ đang tìm đầu!

Đúng vậy, ngay từ đầu bọn họ vốn là người có đầu, nhưng bây giờ đã không còn đầu nữa, bọn họ đang tìm đầu.

Mà tin tức về vụ án này cũng có nói, khi cảnh sát phát hiện ra thi thể của bọn họ, đầu của một nhà ba người bọn họ đều đã mất tích, tới nay còn chưa được tìm thấy.

Người thời trước chú ý chuyện có thể đưa hoàn chỉnh cơ thể nhập thổ vi an, cũng giống như sau khi đám thái giám thời cổ đại chết đi, vẫn thường để thợ may khâu thứ đó lại vào cơ thể cho bọn họ rồi mới nhập thổ, đừng nói chi là đầu người.

Thừa dịp bọn họ lục lọi trên mặt đất, Hứa Thanh Lãng rón ra rón rén đi ra khỏi phòng vệ sinh, lại về đến trong phòng khách.

Châm một điếu thuốc, cảm giác khẩn trương trước đó dần dần không còn. Có lẽ lúc không biết gì mới là lúc kinh khủng nhất, mà tiếng động lạ khiến cậu ta khẩn trương trước đó cũng là vì cậu ta không biết đó là tiếng gì. Hiện tại sau khi cậu ta biết ai đang làm trò quỷ, trái lại trong lòng được ổn định hơn không ít.

Hứa Thanh Lãng liếc nhìn di động, phát hiện điện thoại vẫn không có tín hiệu, chẳng có cách nào trực tiếp liên hệ với Châu Trạch. Hứa Thanh Lãng thở dài, dứt khoát co ro chân, mở TV ra.

Trong ti vi còn đang bật kênh thiếu nhi, đang ở phát hoạt hình chú gấu Bonie.

Hứa Thanh Lãng nghiêng người nhìn, cậu ta không hề có ý định trực tiếp chạy trối chết rời khỏi phòng, cậu ta rất rõ ràng người Châu Trạch tìm chính là bọn họ, thêm nữa, dựa theo tình huống hiện nay, có vẻ người một nhà này cũng chỉ là người bị hại, chấp niệm lớn nhất của bọn họ chính là tìm ra đầu của mình, sẽ không có tính công kích cùng oán niệm quá mạnh mẽ.

Sau khi bộ phim hoạt hình chú gấu Bonie phát xong, kế tiếp lại bắt đầu phát thám tử lừng danh Conan.

Hứa Thanh Lãng nhíu nhíu mày, đổi một kênh khác, xem Conan lúc này luôn khiến cậu ta cảm thấy là lạ.

Nhưng càng trùng hợp hơn là sau khi đổi một đài khác, không ngờ lại mở đúng đài phát tin cảnh sát đang điều tra người hiềm nghi cùng tìm kiếm đầu của người bị hại trong vụ thảm sát diệt môn ở Giang Quân.

Tin này càng khiến cậu ta cảm thấy hoảng hơn.

Quỷ hồn của một nhà ba người kia còn đang ở trong căn phòng này đấy, có cái gì trực tiếp hơn tình hình ở nơi này nữa không?

Hứa Thanh Lãng theo bản năng lại muốn đổi kênh.

Nhưng cậu ta chợt phát hiện một nhà ba người kia lại bò tới trước ti vi, dừng lại, giống hệt như bọn họ cũng đang ở đây xem tin tức.

Hứa Thanh Lãng hơi do dự một chút, cuối cùng cũng lựa chọn không tắt đài đi.

Đợi khi Châu Trạch cùng lão đạo trở về, Hứa Thanh Lãng đã nằm trên ghế sa lon trong phòng khách ngủ thiếp đi.

- Ha, tư thái này thật quá mê hoặc.

Lão đạo đi lên trước, muốn vỗ bắp đùi của Hứa Thanh Lãng một cái đánh thức cậu ta dậy, nhưng ngẫm lại vẫn thấy hay là thôi đi, lão sợ đùa quá đà sẽ đùa cong bản thân mình luôn. Lão đạo rất chú trọng danh tiết của mình, mặc dù biết khó nhưng vẫn cố gắng giữ gìn suốt bảy mươi năm, không nên lạc lối vào giây phút cuối cùng này mới đúng. - Này, cậu tỉnh lại đi. - Châu Trạch hô lên.

Nhưng sau khi anh gọi lại không thấy cậu ta có phản ứng gì, Châu Trạch có chút ngoài ý muốn, ngủ say như vậy sao?

Châu Trạch lập tức đến gần Hứa Thanh Lãng hai bước, phát hiện chỗ mi tâm của Hứa Thanh Lãng có một đoàn hắc vụ nhàn nhạt bao phủ, cậu ta bị ám rồi?

Châu Trạch vươn móng tay của ngón trỏ ra điểm một cái lên mi tâm của Hứa Thanh Lãng, chỗ mi tâm Hứa Thanh Lãng lập tức bị đâm xuyên, chảy ra vài giọt máu tươi màu đen, sau đó cậu ta chậm rãi mở mắt ra, duỗi cái lưng mệt mỏi.

- Cái nhà này có vấn đề gì sao? - Châu Trạch nhìn khắp bốn phía nói.

Vừa rồi Hứa Thanh Lãng rõ ràng đã bị tà khi sát khí nhập vào cơ thể, nhưng nói cho cùng Hứa Thanh Lãng vốn không phải người bình thường, nhưng chuyện đó đã đủ chứng minh câu hỏi vừa rồi của anh, trong phòng này có vật đại hung gì đó ở lại.

- Tôi nhìn thấy gia đình kia, ở ngay trong căn phòng này.

Hứa Thanh Lãng mở miệng nói.

- Cái gì? - Lão đạo sợ hết hồn, vội vàng chạy đến bên cạnh ông chủ chuẩn bị hộ giá.

Lúc trước người nằng nặc nói muốn tới đây điều tra vụ án một nhà ba người tử vong, báo thù cho bọn họ chính là lão đạo, mà lúc này người bị hù dọa cũng là lão, lão thật sự là người thuộc tầng lớp Diệp Công thích rồng mà thôi.

- Một nhà ba người đó đều đang ở chỗ này? - Châu Trạch có chút ù ù cạc cạc. – Bọn họ vốn không nên ở đây mới đúng. Lúc trước tôi đã hỏi lễ tân, một nhà ba người đó vốn ở căn phòng khác, không phải trong phòng của chúng ta. Hơn nữa hiện tại căn phòng kia đã tạm thời không mở cửa cho khách ở, bọn họ nói đợi khi sóng gió của chuyện này qua đi lại mời đạo sĩ về lập tràng làm pháp.

- Hàng thật giá thật, một nhà ba người bò qua bò lại ở trong phòng này tìm đầu đấy. - Hứa Thanh Lãng nói rất chắc chắn. – Vừa rồi tôi đã ngủ thiếp đi sao?

- Ừm. - Lão đạo đáp lại.

- Hẳn là đó tôi ở một chỗ với bọn họ thời gian lâu quá, thân thể bị sát khí xâm nhập. - Hứa Thanh Lãng lắc lắc đầu, hiển nhiên, cho tới bây giờ cậu ta vẫn cảm thấy không được tỉnh táo lắm.

Trong đông y có một cách nói, chính là tà khí nhập vào cơ thể dẫn đến cảm mạo phát sốt, hiện tại tình trạng của Hứa Thanh Lãng cũng tương đối giống vậy, có trông có vẻ giống như sắp bị cảm.

- Chỉ có điều một nhà ba người đó chẳng làm gì tôi cả, bọn họ chỉ một mực tìm đầu của mình, chưa nói tới chuyện có tìm được hung thủ hay không, nếu như không có đầu bọn họ cũng không thể xuống địa ngục được. - Hứa Thanh Lãng nói ra suy đoán của mình.

- Nhưng vấn đề là trước đó, lần đầu tiên tôi vào phòng này kể cả hiện tại là lần thứ hai tôi vào phòng này, tôi đều không thể cảm nhận được một chút khác thường nào. - Châu Trạch có chút nghi ngờ nói: - Nếu như vong hồn của một nhà ba người đó thực sự dừng lại ở chỗ này, tôi không thể nào không nhìn thấy, chí ít, không thể nào có chuyện tôi không thể cảm ứng được mảy may gì.

Được xem là một quỷ sai, nếu như ngay cả chuyện trong gian phòng này có quỷ hay không có quỷ cũng không thể phân biệt được, vậy thật sự có thể về hưu rồi.

- Nhưng tôi chắc chắn là tôi đã nhìn thấy bọn họ. - Hứa Thanh Lãng nói rất chắc chắn, ngay sau đó cậu ta lại suy nghĩ một chút, tự giễu nói: - Có thể, tôi có một chút thiên phú mà ngay cả tôi cũng không phát hiện được.

- Đây là chuyện không thể nào.

Lão đạo bĩu môi, lười xem Hứa Thanh Lãng chảnh chọe, nói thẳng: - Ông chủ, tôi cảm thấy có thể nguyên nhân khiến lão Hứa nhìn thấy mà chúng ta không nhìn thấy rất đơn giản.

- Nhất định là có chuyện gì đó lão Hứa có làm nhưng chúng ta lại không làm, vì thế tạo ra tình trạng khác nhau, đương nhiên thứ đồ mà hai bên nhìn thấy cũng khác nhau.

- Như vậy, liệu có chuyện gì mà cậu ta làm rồi còn chúng ta lại chưa làm? - Châu Trạch hỏi.

- Dưỡng da, bôi bb cream, đắp mặt nạ dưỡng da… - Lão đạo đếm trên đầu ngón tay.

Thật sự là đồ trang điểm của Hứa Thanh Lãng còn nhiều hơn cả Bạch Oanh Oanh, đương nhiên, nữ cương thi là một ngoại lệ, dù sao cô ấy cũng có thể thanh xuân vĩnh trú, vĩnh viễn dừng lại ở dung nhan năm mười sáu tuổi, không cần trang điểm vẫn đẹp như thường…

Nói xong.

Dường như lão đạo nhớ ra điều gì đó.

Sau đó chỉ vào ôn tuyền ngoài viện, nói:

- Tắm nước nóng, chỉ có một mình cậu ta tắm nước nóng, còn chúng ta chưa tắm.

Lão đạo lập tức cởi quần áo nhảy xuống ôn tuyền, ôn tuyền này vẫn còn ấm, sau khi lão đạo mở thêm ít nước nóng ra bắt đầu ngâm mình ở bên trong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK