Chương 219: Đem hiểu lầm nói rõ.
“Hừ, cái gì mà Tô Đồng Hân đáng yêu, không phải hắn yêu chị Tần Nhã à! Nhìn xem cô tôi là ai”
Em họ Triệu Đồng Đồng trực tiếp nhắn nút kết nối camera.
Tân nhã ở bên cạnh còn chưa kịp phản ứng, tiểu muội Triệu Đồng Đồng đã lên tiếng.
“Cô là aï? Có việc gì ? Cái gì ? Cô là bạn gái Trần Hạo? Nói lung tung!”
Em họ Triệu Đồng Đồng nghe tháy liền choáng váng, nhìn “Tần Nhã nói: “Chị Tần Nhã, cô này nói là bạn gái của Trần Hạo !”
“Được rồi Phi nhi, mau đưa điện thoại cho ta!” Tân Nhã cầm điện thoại cúp máy, không nói lời nào.
Đương nhiên Tàn Nhã biết Tô Đồng Hân là ai, chính là bạn gái lâu nay của Trần Hạo.
‘Tần Nhã cũng rất tò mò về cô ấy.
Nhưng tình huống nay không thích hợp để tìm hiểu!
“Lăng Phi, vừa rồi cô gái kia nói cái gï?”
Lúc này Triệu Đồng Đồng mới nhíu mày.
“Hừ, em hỏi cô tôi là ai, cô tôi nói là cô tôi là bạn gái của Trần Hạo, còn hỏi em Trần Hạo đang ở đâu !”
Lăng Phi nói lớn như thể đã khám phá ra bí mật động trời.
*Tân Nhã, cậu có biết cô gái này không?” Triệu Đồng Đồng lại hỏi.
Quá kinh ngạc, Trần Hạo vắt vả mãi mới có thể cưa đỗ được Tần Nhã, vậy mà lại dám bắt cá hai tay!
Lúc này Trần Hạo bưng đĩa hoa quả đi tới.
“Hừ, ăn cái rắm, Trằn Hạo , Tô Đồng Hân là a, anh tốt nhất là hãy giải thích rõ rằng chuyện này!”
Triệu Đồng Đồng giật điện thoại từ tay em họ của mình, tức giận nhìn Trần Hạo
Trần Hạo. nhất thời không biết nên giái thích như thế nào.
Tất nhiên đó là bạn gái của anh, nhưng hiện tại Tần Nhã cũng đang giả làm bạn gái anh
“Không ngờ cậu đúng là đồ cặn bã,chị Tần Nhã thật mù quáng nên mới yêu cậu!”
Em họ Triệu Đồng Đồng mắng.
“Được rồi, đừng mắng Trần Hạo nữa, tôi biết cô ấy là ai mà, trời ạ, thực ra tôi và Trần Hạo không có yêu đương gì hết”
‘Tần Nhã biết mình không thể nói dối được nữa nên mới nói.
“Cái gì? Không phải bạn trai cậu? Chết tiệt, vậy sao cậu lại sống cùng hắn?”
Triệu Đồng Đồng kinh ngạc nói.
“tôi muốn không ai nghỉ ngờ nên mới chuyến tới đây, còn muốn Trần Hạo, phối hợp cùng tôi nói dồi cha ta, nếu không cha tôï nhất định sẽ tiếp tục thúc ép tôi kết hôn!”
Sau đó, Tân Nhã nói rõ rằng mọi chuyện một cách tường tận.
“Ôi, thật sự là làm tôi sợ muốn chết. Tôi còn tưởng rằng cậu thật sự cùng Trần Hạo thành một đôi cơ chứ, rõ ràng là không thể nào!
Còn Trần Hạo này, hôm nay tôi coi như thầy bộ mặt thật của cậu, cậu đã có bạn gái, tại sao lại đối xử tốt với Tần Nhã, còn tặng Tần Nhã một thứ quý giá như vậy? ”
Triệu Đồng Đồng sắc mặt lạnh lùng nhìn Trần Hạo .
Con gái đều có điểm chung duy nhất là đều ghét những kẻ cặn bã.
Và hiển nhiên, Trần Hạo. bây giờ đã bị xếp vào hàng cặn bã
“Được rồi Đồng Đồng, mẹ cậu không phải vừa gọi điện thoại bảo cậu mau về đi sao? Chuyện này cứ mặc kệ tôi thu xếp, cậu chỉ cần giữ bí mật cho tôi thôi!”
Tần Nhã dặn dò Triệu Đồng Đồng. Sau đó lấy một lý do để thuyết phục Triệu Đồng Đồng rời đi.
Sau cùng, trong phòng chỉ còn lại Trần Hạo và Tần Nhã.
Trần Hạo. bận giải thích với Tô Đồng Hân.Sau khi giải thích rõ ràng, Tô Đồng Hân cũng không còn tức giận như trước nữa.
“Thực chát, chính Trần Hạo cũng không ngờ em họ Triệu Đồng Đồng lại dám nghe điện thoại.
Điều này khiến anh rất xấu hổ.
“Trần Hạo , ngồi đi, tôi muốn hỏi cậu một chuyện!”
Còn Tần Nhã lúc này mới nhìn Trần Hạo. nở nụ cười kỳ quái.
“Cậu thật sự thích Tô Đồng Hân?” Tần Nhã hỏi
“Hừ! Tất nhiên!” Trần Hạo đáp,
“Tần Nhã hít một hơi thật sâu nói như vậy, ngay từ đầu tại sao cậu lại tặng cho tôi một món quà đắt tiền như vậy? Cậu có biết không, khi biết món quà đó là thứ quý giá nhất cậu có, trái tìm tôi đã rung động rồi!”
“Vì chưa từng yêu ai, tuy rằng nhiều chàng trai cũng tặng cho tôi nhiều món quà giá trị, nhưng trong thâm tâm tôi, quà của họ không giống với của cậu. Hơn nữa, trong lòng tôi, cậu và những cậu con trai khác cũng khác nhau.”
Tần Nhã muốn theo đuổi Trần Hạo.
Dù sao cô cũng không biết tại sao, cô đã. yêu hết cái này đến cái khác của Trần Hạo.
Cô cảm thầy bạn gái hiện tại của Trần Hạo không đủ để ngăn cản bản thân mình, nhưng hiện tại Tần Nhã cảm thấy Trần Hạo thật sự quan tâm đến cô gái đó.
‘Về phần Trần Hạo , trong lòng cũng có chút tự trách.
Thật ra, nói một cách dễ hiểu thì chiếc vòng ngọc bội hoàn toàn không phải là món quà quý giá nhất của Trần Hạo .
Chỉ là lúc đó Trần Hạo không nói được nên đã. ngẫu nhiên bịa ra vì sợ lộ thân phận.
Trần Hạo. cảm thầy, dù thề nào đi nữa, mọi chuyện cũng đều là do con nhóc em họ của Triệu Đồng Đằng và cô ta gây ra.Không hiểu vì sao họ có thể nhắc máy điện thoại của mình.
Anh cũng không ngờ chỉ vì chiếc vòng anh tặng Tần Nhã mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Hiện tại, Tần Nhã đã hiểu làm.Nên Trần Hạo. không thể che giấu được nữa, thân phận của hắn, bắt buộc phải công khai với Tàn Nhã ngay bây giờ.
Trần Hạo hít sâu một hơi:
“Thật ra, Tần Nhã, sự việc là như thề này, tôi đã nói dối cậu , chiếc vòng ngọc Long Vân 200 ngàn đồng mà tôi đưa cho cậu hoàn toàn không phải là đồ quý giá nhất của tôi như bọn họ
đoán, càng không phải là vật gia truyền của gia đình tôi, tôi đã mua nó và một chiếc vòng khác và có í định đưa cái còn cho cậu chỉ để trả cậu chiếc vòng tôi đã làm gãy lúc đầu! ”
*Tôi còn lầy nhằm chiếc vòng đã dự định đưa!”
Trần Hạo nói xong liền đi về phòng, lầy ra hai chiếc vòng ngọc, đặt trước mặt Tần Nhã. Để chứng minh rằng những gì hắn nói là đúng.
Còn Tần Nhã thì khẽ cắn môi, sau đó gật đầu cười đắc ý:
“Hi hì, tôi nói con trai sao có thể ngốc như vậy, cho dù thích con gái cũng không thể lấy ra những thứ quý giá nhất trong nhà đem đi tặng người ta được! Xem ra là tôi đã nghĩ nhiều rồi!”
Trần Hạo. cúi đầu, cảm giác làm rõ chuyện này xong thật nhẹ lòng.
“Tốt rồi Trần Hạo, tôi sẽ không quầy rày cậu nữa . Tôi chỉ là nghĩ tôi ở đây đã gây ra cho cậu quá nhiều phiền phức. Hơn nữa tôi cũng không thê khiến cho ba tôi lo lắng nữa, Lý Việt dù có không ra sao nhưng có thể chắc chắn một điều rằng anh áy thật lòng với tôi! Tôi quyết định sẽ trở về nhà! ”
Nói xong, Tần Nhã đứng dậy đi thu dọn đồ đạc. Có vẻ như Tần Nhã muốn quay lại và kết hôn cùng Lý Việt.
Mặc dù trong lòng Trần Hạo cảm thấy có chút không vui. Nhưng còn có thể nói gì được nữa , mình đã có Tô Mộc Hàm, vậy lại sao lại còn bận tâm đến những cô gái khác? Cho nên Trần Hạo không giữ Tần Nhã ở lại.
Trần Hạo đưa Tần Nhã rời đi. Anh cảm thầy vấn đề này đã kết thúc ở đây.
Bây giờ anh có thề dồn tâm trí cho dự án tại Huyện Bình An
Tối hôm đó, Trần Hạo. bắt ngờ nhận được một cuộc gọi