Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 434: Anh họ muốn cho em bất ngờ.

 

Trần Hạo  suy nghĩ thật lâu, sờ đầu Ngọc Bích nói:
“Sau này anh họ sẽ từ từ nói với em, đúng rồi, ngày
mai em sinh nhật, nói trước với em, anh sẽ chuẩn bị

cho em một món quà bất ngờ thật lớn!”
Trần Hạo  cưỡi nói.
“Hả? Quà gì vậy?”
Ngọc Bích thè lưỡi hỏi.
“Đợi đến mai coi là được!”
Sau đó, Trần Hạo  trở về phòng.

Mà nhìn bóng dáng của anh họ, Ngọc Bích bỗng

nhiên cảm thấy, anh họ có chút cô đơn.

Đúng vậy, anh ấy mặc dù ở trước mặt mình luôn

sắm vai mẫu người một người anh trai lớn thân thiết.
Nhưng Ngọc Bích thận trọng cũng phát hiện được,
thật ra trong lòng anh họ cũng không vui vẻ, hơn nữa

nỗi lòng ngổn ngang trăm mối.

Đặc biệt, không biết anh họ đã xảy ra chuyện gì

với chị dâu.

anh họ không nói, Ngọc Bích cũng không định tiếp

tục hỏi đến cùng.

Nhưng là em họ, trong lòng Ngọc Bích nghĩ, luôn

muốn làm chút chuyện gì đó cho anh họ.

Cách khiến cho người ta đi ra từ trong bóng đen
dễ nhất, không thể nghỉ ngờ chính là phân tán sự chú

ý của anh họ.

Anh họ ở Hòa Bình hình như không có nhiều bạn

chơi cùng.
Ngay lập tức, trong lòng Ngọc Bích đã có tính toán.
Rất nhanh, đến ngày hôm sau.
Hôm nay sinh nhật của Ngọc Bích .
Vốn dĩ định đặt một khách sạn trước.

Nhưng vừa sáng sớm, thì nhận được thông báo

của dòng họ.

Hôm nay nhà họ Dương, phải tổ chức bữa tiệc ăn

mừng công trình , yêu cầu toàn bộ quản lý cấp cao

trong dòng họ đều phải đến.

Bữa tiệc ăn mừng tương tự như đăng ký công trình
này, ngoại trừ mấy chục năm trước, nhà họ Dương

chưa từng tổ chức lại.
Cho nên lần này vô cùng linh đình.

Còn trang trọng hơn tiệc mừng thọ tám mươi tuổi

của bà cụ.

Lần này, vẫn như cũ các vị khách có thể mời đều

được mời.
Ngọc Bích không dám không đi.
Đành phải cùng Quách Thái Phượng đến sớm.

Là một trong những người tổng phụ trách hạng
mục, Ngọc Bích và Dương Thành Danh sắp xếp ở cửa, làm
tiếp khách.

“Ôi, cậu Dương, chúc mừng, trở thành người phụ

trách công trình !”
“Cậu Dương tuổi còn trẻ, tuổi trẻ tài cao, không
tồi, hy vọng tương lai của nhà họ Dương đều trên

người cậu!”

“Cậu Dương, không đúng, nên gọi là tổng giám
đốc Dương, chúc mừng chúc mừng!”

Lần này, rất nhiều khách quý nghe tin mà đến.

Dù sao ký kết được năm công trình quy mô
lớn,thật sự, chỉ một hành động này, nhà họ Dương
cũng đã xưa không bằng nay.

Mà Ngọc Bích người có công lớn nhất thì sao, đứng

một bên, bị chịu sự lạnh nhạt.

“Ha hả, Dương Ngọc Bích , đừng tưởng rằng cô ký
được nhiều công trình như vậy, cô có thể thành công,
nói cho cô biết, có Dương Thành Danh tôi ở đây, cô

mãi mãi phải ở dưới tôi, mãi mãi!”

Dương Thành Danh nhìn Dương Ngọc Bích lạnh lùng cười.

Dương Ngọc Bích giận không nói gì.

“Đúng rồi Dương Ngọc Bích , hôm nay hình như
sinh nhật của cô nhỉ? Ha ha, xem ra trải qua không

thành rồi!”

Dương Thành Danh cười nói.
Ngọc Bích hung hăng liếc nhìn Dương Thành Danh.
Một lúc sau, bà cụ dẫn người trong dòng họ ra.

“Ngọc Bích , bà thấy làm sao cháu cứ vẻ mặt lạnh
lùng, hôm nay là ngày gì hả? Cháu xem, khách quý
đến nhiều như vậy, vẻ mặt thế này, không phải là

không chào đón người khác sao?”

Vừa thấy vẻ mặt Dương Ngọc Bích không được, bà cụ
lại là một người rất thể diện, lúc này không khỏi khiển

trách.

“Bà nội, có thể bà đã quên hôm nay sinh nhật
của Dương Ngọc Bích , chắc là, nó bị bà nội gọi đến đây
để đón tiếp khách quý, không thể đón sinh nhật,

không vuil”
Dương Thành Danh nói.

“Ôi! Hóa ra hôm nay sinh nhật của Ngọc Bích à, tôi
nói chứ, vậy thật ngượng quá, chuyện của dòng họ,
liên lụy Ngọc Bích giỏi giang nhà chúng ta không đón sinh
nhật được!”

Cao Quỳnh Như đúng lúc đệm thêm một câu.
“Cháu không có!”
Dương Ngọc Bích vội vàng cãi lại.

Bà cụ nhíu mày: “Mặc kệ có hay không, tóm lại
cháu bây gið với Thành Danh phụ trách đứng ở bên
ngoài, luôn phải có thái độ, cháu xem Thành Danh làm

thế nào, cháu lại nhìn cháu đi!”

“Ngọc Bích , bác gái cháu nói cháu thiếu kinh nghiệm
làm quản lý cấp cao, bà còn nghĩ cháu có thể thích
ứng rất nhanh, nhưng thật để bác gái cháu nói đúng,
một số việc trường hợp lớp trên, cháu thật sự là ứng
phó không được!”

“Như vậy đi, cháu không cần ở đây tiếp đón nữa,

vào trong đi, nhìn xem ở đâu cần hỗ trợ, thì hỗ trợ”
Bà cụ nghiêm túc một câu.

Sau đó đưa người trong dòng họ lại đi xem chỗ
khác.

“Ha hai”
Dương Thành Danh lạnh lùng cười.

“Dương Thành Danh, anh đừng đắc ý, mỡ miệng

độc địa, sẽ bị báo ứng!”
Dương Ngọc Bích nói một câu, chuẩn bị rời đi.
Bỗng nhiên nhìn thấy anh họ đến.
Hơn nữa trong tay còn cầm một bánh kem nhỏ.

Trong lòng Dương Ngọc Bích cuối cùng mới có chút

cảm giác ổn định.
“Anh họ, anh sao giờ mới đến?”
Ngọc Bích vui vẻ nói.

“Anh đi đặt cho em một cái bánh kem, hôm nay

em đón sinh nhật!”
Trần Hạo  giơ giơ bánh ngọt trong tay.

“Ha ha, thật sự là ở nông thôn đến, ai đón sinh

nhật ăn bánh ngọt chứ, tầm thường!”
Dương Thành Danh cười khinh thường.
“Tôi thích ăn bánh ngọt, làm sao chứ?”
Dương Ngọc Bích nói.
“Mặc kệ các người!”

Dương Thành Danh hừ lạnh một tiếng.

“Này! Ngọc Bích !”

Mà lúc này, một chiếc xe dừng ở cửa nhà họ Dương.

Xuống dưới là bốn năm cô gái bằng tuổi với Tiểu Bích, dáng vẻ đều rất xinh, dáng người đều cao gây.
“Mỹ Mỹ, Dương Dương, các cậu đến hả?”
Ngọc Bích phất phất tay.
Các cô, đều là bạn đại học thân thiết của Ngọc Bích .

Hôm nay bà cụ nói, dòng họ tổ chức tiệc mừng

này, đến càng nhiều người càng tốt.

Vì vậy các vai vế dưới trong dòng họ, cũng gọi các

bạn bè của mình đến.

Ví dụ như người đứng bên cạnh Dương Thành
Danh lúc này, còn có mấy bạn học nam của anh ta

giúp đỡ anh ta.
“Thật náo nhiệt Ngọc Bích !”
Bốn năm cô gái đi tới, cười nói.

“Tôi hiện tại dù sao cũng không có việc gì, đi thôi,

cùng anh họ tôi, đi xung quanh một chút!”

Ha ha, Ngọc Bích hô bạn học của mình đến, cũng có

một tầng ý nghĩa khác.
Đó là để anh họ quen biết thêm nhiều bạn.
Cũng tránh anh họ cô đơn.

Dù rằng không biết anh họ và chị dâu rốt cuộc đã
xảy ra chuyện gì, nhỡ ra các bạn học rất xinh đẹp này

của mình, ưng ý anh họ mình thì sao?

Dù sao chuyện như duyên phận ai có thể nói rõ được!

“Ôi, đấy chính là anh họ cậu sao, còn rất thân thiết
đấy, cảm một cái bánh kem nhỏ sáu tấc, biết cậu đón

sinh nhật, mới đặc biệt mua cho cậu nhỉ?”
Cho dù ngoài miệng mấy cô gái nói rất tốt.

Nhưng, làm sao cũng không che dấu được một

chút khinh thường trong mắt các cô.

Dù sao các cô ở Hòa Bình trong nhà đều có quyền thế.
Bình thường quà tặng mừng sinh nhật, chỉ cần là
bạn bè, quà thấp hơn mười bảy triệu thì đi chỗ khác được chứ?

Mà hiện tại, anh họ cô lại có thể mua một cái bánh

ngọt nhỏ sáu tấc tặng cho cô.

Nghe Ngọc Bích nói qua, tính tình anh họ cô rất tốt,

trong nhà ở thị trấn nông thôn đến.

Ngay lập tức vừa thấy, thì khó tránh khỏi khinh thường.

Trái ngược người đẹp trai bên cạnh khác.

Đứng với ba bốn anh chàng đẹp trai cao ráo cách

ăn mặc hợp thời.
Hiển nhiên càng thu hút ánh mắt các cô gái.

“Các người đẹp, xin chào? Vừa vặn, chúng tôi
cũng là lần đầu tiên đến nhà họ Dương, cùng các cô đi
dạo được không?”

Mấy anh chàng đẹp trai nói.

Các người đẹp phớt lờ Trần Hạo , ngược lại nhìn

mấy anh chàng đẹp trai nói: “Được!”

Mà Dương Thành Danh cũng cười nói: “Đi dạo với

các người đẹp, các cậu thật không biết ngại, như vậy

đi, tôi sắp xếp một người ở dẫn các cậu đi dạo quanh đây
mấy người các cậu, phải đón tiếp các người đẹp thật
tốt đấy!”

“Được được!”

Các người đep nhảy nhót nói…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK