Chương 292 : Chuyện thời cấp trung học
Trần Hạo bước qua rồi lần lượt chào hỏi từng người .
Đó cũng là lúc cậu nhìn thấy Vương Tuyết .
Trần Hạo không kìm được cảm giác xấu hổ .
Hồi cấp hai , Vương Tuyết từng … có thể nói Vương Tuyết từng có một mối quan hệ đặc biệt với Trần Hạo , mối quan hệ này chẳng khác yêu nhau là mấy . Cực kỳ mờ ám.
Cũng vì Vương Tuyết mà Trần Hạo bị ” đại ca học đường ” Lưu Dương theo dõi .
Lưu Dương thích Vương Tuyết , nên anh ấy thấy mình cần phải ” xử ” Trần Hạo .
Chuyện này sau đó ầm ĩ đến mức ai cũng biết , Vương Tuyết thì quay sang yêu Lưu Dương
Ban nãy , lúc đang ở trên đường Trần Hạo cũng đang nghĩ , không biết Vương Tuyết có đến không ?
Nếu gặp phải cô ta thì chuyện còn xấu hổ hơn nữa . Cậu hận cô ta , rất hận .
Cậu và Lý Tiếu toàn tâm toàn ý đối xử tốt với cô ta , để rồi cô ta bỏ cậu theo kẻ thù một mất một còn của cậu . Cũng vì cô ta mà Lý Tiếu phải bỏ học .
Mối quan hệ này thật sự rất phức tạp . Trần Hạo cũng không biết mình nên dùng thái độ gì để đối mặt với cô ta nữa .
Trước khi xảy ra chuyện , hai người cũng có thể coi là thân thiết . Sau khi xảy ra chuyện thì hai người có từ mặt nhau cũng chẳng ai thấy lạ .
Trả thù cô ta ư ? Nếu suy nghĩ kĩ lại thì cô ta quen ai là chuyện của cô ta , đó là lựa chọn của cô ta , cậu làm gì có quyền ý kiến ?
Nếu cậu muốn tính toán thì phải đi tìm Lưu Dương mới đúng . Trần Hạo vẫn muốn tiếp tục làm lơ .
“ Hehe , Trần Hạo vô tình thật đó , còn chẳng chịu lại đây chào cậu một cái luôn có . Nhưng mà Vương Tuyết à , cậu có thấy Trần Hạo có khí chất hơn trước rất nhiều không ? Gu ăn mặc cũng tốt hơn trước nhiều . Lại còn đẹp trai nữa . ” Một cô gái cười trộm mà nói với Vương Tuyết .
Vương Tuyết vén mấy sợi tóc lòa xòa lên , cô ta nghe người khác khen Trần Hạo thì thấy không thoải mái lắm . Vương Tuyết thấy cô bạn kia như đang và vào mặt mình vậy .
Trần Hạo từng bị cô ta vứt bỏ , giờ trông Trần Hạo ngon nghẻ hơn nhiều thì đương nhiên cô ta sẽ thấy không thoải mái .
“ Ừ ừ , cũng đẹp . ” Vương Tuyết chỉ đáp lại một cách hời hợt .
” Ôi , chủ nhiệm cùng thầy Vương tới kìa ” Bỗng có người cất tiếng hộ .
Một chiếc xe đỗ trước mặt họ , từ phía đằng sau , một người đàn ông sáu mươi tuổi bước xuống .
Ông chính là chủ nhiệm của bọn họ lúc trước , cùng thầy Vương là một người đàn ông tầm hai mươi bày hai mươi tám tuổi , là một thầy thành thục , điển trai , có khí chất của người trẻ tuổi . Người này chính là giáo viên tiếng Anh lúc trước của bọn họ , Dương Khả .
Hồi ấy Dương Khả mới hai mươi hai tuổi , vừa tốt nghiệp đã ra dạy lớp bọn họ . Bởi vì vừa trẻ vừa đẹp , thầy đã nhanh chóng thân thiết với đám học sinh . Trần Hạo chỉ nhìn thoáng qua Dương Khả , cậu không định lại chào hỏi gì thầy .
Cậu chỉ đến vì thầy Vương .
Trần Hạo chậm rãi chạy qua , đỡ ông xuống xe .
“ Trần Hạo , là em đấy à ? Đứa nhóc này , sao mấy năm nay không thấy tin tức của em ” thầy Vương cảm thán đầy kích động . Khi đó , thầy Vương vô cùng tận tâm với Trần Hạo . Phần ân tình này anh không bao giờ quên . Liền tranh thủ thời gian giải thích cho thầy .
“ Ha ha , Trần Hạo sao cậu lại tới , nhìn bộ dạng bây giờ chắc đang thất nghiệp chứ gì , đúng là thua cả con vật ” . Mà Dương Khả vừa nhìn thấy Trần Hạo đã xỉ nhục .
Tất cả là do Lý Tiếu ngang ngược , chống đối bà ta , nên bà ta đã ghi hận cả Trần Hạo và Lý Tiếu , đơn giản là vì quan hệ của họ rất thân thiết . Thế nên , sau đó , Dương Khả cố tình làm khó dễ Trần Hạo và Lý Tiếu , mà hai thằng nhóc nghèo nổi tiếng trong trường nào làm gì được thầy giáo ?
Đây cũng là lý do Trần Hạo chỉ liếc mắt nhìn thấy chứ chẳng nói gì .
Lúc này thầy Vương mới cất lời : “ Trần Hạo à , em cũng lớn rồi , có thể uống rượu được rồi . Hôm nay có dịp thì phải uống với thầy đấy nhé . ”
“ Thầy Vương a , khoan đã .. ”
Trần Hạo chỉ muốn hàn huyên thôi .
“ Ôi chao , hôm nay đông đủ quá nhi ? Cảm ơn mọi người đã nể mặt Trần Siêu tôi nhé . Nào , vào trong rồi nói chuyện . ”
Trần Siêu nói xong thì vừa lúc thấy Vương Trường Quý và Dương Khả .
Anh ta bước tới , cười nói : “ Chào Thầy Vương , chào thầy Thông . Hai người vào trong ngôi nào . Cậu cũng tới à ? Chà , cùng vào bên trong ngồi đi .
Thế nên , sau đó , Dương Khả cố tình làm khó dễ Trần Hạo và Lý Thế Nam , mà hai thằng nhóc nghèo nổi tiếng trong trường nào làm gì được thầy giáo ?
Đây cũng là lý do Trần Hạo chỉ liếc mắt nhìn thấy chứ chẳng nói gì .
Lúc này Thầy Vương mới cất lời : “ Trần Hạo à , em cũng lớn rồi , có thể uống rượu được rồi . Hôm nay có dịp thì phải uống với thầy đấy nhé . ”
“ Thầy Vương à , khoan đã .. ” Trần Hạo chỉ muốn hàn huyên thôi .
“ Ôi chao , hôm nay đông đủ quá nhỉ ? Cảm ơn mọi người đã nể mặt Trần Siêu tôi nhé . Nào , vào trong rồi nói chuyện . ” Trần Siêu nói xong thì vừa lúc thấy thấy Vương và Dương Khả .
Anh ta bước tới , cười nói : “ Chào Thầy Vương , chào cô Dương . Hai người vào trong ngôi nào . Cậu cũng tới à ? Chà , cùng vào bên trong ngồi đi . ” Đại khái là kể về cuộc sống hiện giờ của mỗi người . Trong cái đám này , người đang có đời sống khá già nhất đương nhiên là Trần Siêu .
. Link nhóm : https://zalo.me/g/kggpny138
Anh ta bỏ học đi làm từ sớm , đi nghiên cứu xe hơi với một ông chú nào đấy . Hiện giờ , anh ta dựa vào tài chính của gia đình mà mua hai chiếc siêu xe , thành lập một công ty quy mô nhỏ .
Công ty này rất có tiếng trong vùng , bảo sao Vương Tuyết lại chịu quen Trần Siêu .
“Chậc chậc , Vương Tuyết mà ở với Trần Siêu chắc là sướng lắm ha , tương lai cậu sẽ thành Phu nhân Chủ tịch đó .”
“ Đúng rồi đó , Vương Tuyết xinh như thế , đương nhiên là sẽ được sống một đời sung sướng rồi .”
Đám bạn học lần lượt xuýt xoa , có vẻ họ rất ghen tị với Vương Tuyết .
“ À mà hiện giờ cậu đang làm việc ở đâu ? ” Trần Siêu quay qua hỏi Trần Hạo .
Hồi cấp hai , hai người cũng chẳng giao du gì nhiều , nhưng mà chuyện của Trần Hạo và Vương Tuyết thì Trần Siêu cũng có biết .
Trần Siêu có thể coi là đang ghen với bạn trai cũ của Vương Tuyết , chủ yếu cũng là vì hiện giờ Trần Hạo ăn mặc tốt quá , tốt hơn cả anh ta nên anh ta mới thử hỏi dò .
Thầy Vương cũng nhìn về phía Trần Hạo .
“ Hiện giờ tôi đang làm buôn bán nhỏ . ” Trần Hạo dáp .
“ Phụt ! ”
. Link nhóm : https://zalo.me/g/kggpny138
“ Ha ha ha , ôi trời ơi , Trần Hạo à , cậu buôn bán á ? ” Một đám con gái trong lớp phá lên cười . “ Cậu buôn bán gì thế ? Đừng có nói là cậu bán tất ở chợ đêm nhá ? Há há . “ Haha , ôi , người ta làm kinh doanh , em cũng học đòi đi buôn bán hà ? Trần Hạo à , em phải tự hiểu đi , đi kiếm chỗ tử tế mà làm việc . ” Người nói câu đó là Dương Khả , cô nói xong câu đó thì lại tiếp tục : “ Không phải tôi khinh em và cậu Lý Tiếu kia . Tôi biết điểm số của hai em rất tốt , nhưng ra xã hội thì điểm cao cũng chẳng để làm gì . Hai đứa không có quan hệ , nhà cũng chẳng khá già . Nghe nói người anh em Lý Tiểu của em còn đang đi sửa xe đúng không ? Trời đất , làm mấy cái đấy thì làm gì có tương lai ? ”
Dương Khả cười khinh khỉnh .
“ Không phải đấu , em nghe người ta nói giờ cậu ta làm lớn lắm , cậu ta lại còn vừa mở công ty nữa . ”
“ Đúng đó , em nghe bảo cậu ta còn ôm mộng phát triển nó thành một tập đoàn lớn nữa cơ . ” .
Coi như đám bạn này còn có tình người . rồi cun cút
Dương Khả nghe thế thì trong lòng không thoải mái lắm , nhưng thấy vẫn mạnh miệng : “ Thế thì sao chứ ? Không được bao lâu lại phá sản quay sửa xe về ấy mà . ”
“ Được rồi , được rồi mà . À mà Trần Siêu à , em không nói với Lý Tiếu là hôm nay có họp lớp hả ? ”
Thầy Vương thấy bầu không khí đang cực kỳ xấu hổ nên vội đổi chủ đề .
” Không thầy ơi , em không còn giữ liên lạc với cậu ấy ” Trần Siêu thả ly trà xuống rồi lạnh lùng cười .
“ Thật ra mình có giữ liên lạc với cậu ấy , nhưng mà hôm nay không chỉ có Trần Siêu đón sinh nhật , mà còn một người bạn khác nữa . ” Bây giờ , một bạn nữ bỗng cất lời .