Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 537: Giao ước Nước Thánh

“Mặt trời còn chưa mọc hẳn, nhóc tiểu tử ở chỗ này khóc lóc kể lể, không lẽ ta cũng phải khóc theo con sao?”

Lão giả này, mặc dù tuổi già sức yếu, nhưng là, hai mắt lại là tinh anh.

Trên người hắn đầy mạng nhện, gầy gò, cho người ta cảm giác hắn là một người cực kỳ cổ quái

Nhưng Mạc Trường Không rất tôn trọng ông.

Rốt cuộc đã 20 năm không gặp Tam Thúc Công.

Hắn nuốt nước bọt:

“Tam thúc, cứu mạng, con bị Trần Hạo Trần Điểm Thương truy sát, hai người này giết hai đứa tử tôn của con, chết thảm, đều là chết thảm, chết rất thảm!”

Mạc Trường Không lại khóc.

“Trần Điểm Thương, lão già này, ta đã từng đối phó với hắn những năm đầu, không ngờ hắn lại xuất hiện ra ngoài, ha ha, thú vị, có chút thú vị. Nhưng mà, làm sao con lại có thù với hắn , sao hắn ta lại giết con trai của con, hắn sẽ không tuỳ tiện như vậy! ”

Mạc Thương Long lúc này mới nhẹ giọng hỏi.

” Ta nhìn không lầm hai đứa con trai của con đã gây ra rắc rối cho hắn và cuối cùng hắn đã lấy mạng chúng nó?”

Hắn ta lại nói.

“Hai đứa con trai của con, dù có ngoan cố, nhưng chúng chết rất thê thảm, con trai thứ ba của con, Mạc Kiếm, bị bọn chúng ném xuống thung lũng độc dược, để muỗi ăn thịt, còn ép con trai Mạc Vũ tự vẫn! Tam Thúc Công, người không thể ngồi yên, Trần Điểm Thương là đệ nhất thiên hạ, không ai địch nổi, trời cao cũng không phải là đối thủ của hắn, nếu Tam Thúc Công không đứng lên và xin Trần Điểm Thương tha mạng cho con, vậy con cũng chỉ có thể chết trước mặt người mà thôi! ”

Nói xong, Mạc Trường Không liền phóng tới một cái cây lớn , muốn đập đầu tự vẫn.

Còn Mạc Thương Long, bóng dáng đột nhiên tiêu tán, khi xuất hiện lại, một tay ông đã ôm lấy đầu Mạc Trường Không.

“Thằng khốn,ta người của Mạc gia, ta nhất định sẽ làm cho Trần Điểm Thương sợ hãi, trên đời này không có ai là giỏi nhất, không có ai là bất khả chiến bại, Mạc Thương Long ta sẽ tới hỏi tội ngươi Trần Điểm Thương !”

Mạc Thương Long hơi nheo lại đôi mắt già nua.

Trong mắt ông lóe lên một vòng lửa giận.

” Con đừng lo lắng, chỉ cần ta ở đây, ta nhất định sẽ tìm công lý cho con, tìm Trần Điểm Thương sẽ tất toán món nợ này.” Lãi mẹ đẻ lãi con J

Mạc Thương Long lạnh lùng nói.

“Cảm tạ Tam Thúc Công!!”

Mạc Trường Không nhào vào trong lòng Mạc Thương Long, ôm Mạc Thương Long rồi khóc lớn.

Đột nhiên, hắn chạm vào cánh tay của Mạc Thương Long.

Nhưng hắn đã bị sốc.

“A! Tam Thúc Công, cánh tay của người ?”

Mạc Trường Không bất ngờ ngã xuống đất.

” Cánh tay phải của người tại sao lại không còn rồi ?”

Bạn đang đọc truyện tại Hố truyện: hotruyen .com

Mạc Trường Không cúi đầu nhấn mạnh.

Bởi vì Tam thúc mặc áo bào, hoàn toàn không nhìn thấy.

Thì ra cánh tay phải của Tam thúc đã không còn, khiến Mạc Trường Không sửng sốt.

“Hai mươi năm trước, con nhìn thấy người không sao, sao bây giờ lại trở thành như vậy?”

” Ừ, cánh tay phải, mười năm trước đã bị ta chặt đứt!”

“Hả? Vậy thì…”

Mạc Trường Không không khỏi phiền muộn.

“Haha, nhóc con, ngươi lo lắng Tam Thúc Công mất đi cánh tay không đánh được Trần Điểm Thương đúng không?”

“Cháu trai làm sao dám hoài nghi thực lực của Tam thúc!”

“Đôi mắt của người đã phản bội ngươi rồi !”

Mạc Thương Long lắc đầu, lúc này mới đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt ve một thân cây rậm rạp bên cạnh.

Cây to này phải ba người ôm mới có thể khiêng được.

Đột nhiên, Mạc Thương Long đột nhiên xuất lực.

Có một tiếng nổ lớn.

Bùm!

Lát sau thấy cả cấy lớn bật rễ lên

Mặc dù vỏ ngoài còn nguyên vẹn nhưng bên trong cây đã bị nát rữa.

“Trời ạ! Tam Thúc Công!!”

Mạc Trường Không nuốt nước bọt một cách hoang dại.

Hắn đã bị sốc trước cảnh này.

“Haha, còn lo lắng à?”

“Không! Tam Thúc Công quả thật là đệ nhất thiên hạ, bất khả chiến bại, cuối cùng cũng có thể báo thù cho hai cháu trai của ông rồi ! Con đưa Tam Thúc Công ra khỏi núi!”

Mạc Trường Không hào hứng.

“Ha ha, cho dù nếu con không tới ,không bao lâu, ta cũng sẽ sớm rời khỏi núi!”

Mạc Thương Long cười nhạt.

Mạc Trường Không đột nhiên hiểu ra: ” Đúng vậy, lúc trước Tam thúc bế quan cách đây 20 năm, ông đã nói với hắn ta phải chuẩn bị cho giao ước thánh thủy, ba mươi năm xuất hiện một lần , cũng sắp tới ngày đó rồi , Tam Thúc Công mười năm trước đã luyện thành trở thành tông sư, có thể đại diện cho Mạc gia cùng đi tham gia! ”

“Ừm, đúng vậy, cha của ta tham gia thánh thủy ước hẹn, vẫn lạc tại nơi đó. Từ đó về sau, ta thề rằng, chỉ cần ta còn sống, ta sẽ xông vào giao ước thánh thủy ước hẹn này!”

Mạc Thương Long trong mắt hiện lên một vòng hồi ức.

“Mà này, Tam thúc. Nói đến thánh thủy ước hẹn, con nhớ tới một chuyện, chính là bức tranh phong cảnh người cho con xem hai mươi năm trước, hôm qua lại nhìn thấy ở nhà họ Trần ” Bọn họ cũng đang tìm kiếm khu vực này, nghe nói là muốn giải quyết bí ẩn của Thái Dương Minh! ”

Mạc Trường Không nói.

“Hahaha, giải được bí ẩn của Thái Dương Minh? Thái Dương Minh, đây là câu trả lời mà gần một nghàn năm qua chưa ai giải được. Nó giống như một lời nguyền. Không ai có thể chống lại quy luật của nó,nó hư vô mờ mịt.càng khiến người ta suy nghĩ không được. Khi cha ta còn sống, ông muốn giải đáp Truyền Thuyết và bí mật của Thái Dương Minh, nhưng cả đời cũng không giải đáp được, điều này chắc chắn vượt quá khả năng của Trần Điểm Thương ! ”

Mạc Thương Long cười to nói.

“Tuy nhiên, theo manh mối mà ông nội nói hồi đó, thánh thủy ước hẹn này có quan hệ rất lớn với Thái Dương Minh…”

Mạc Trường Không nói.

“Ừ, phải, trước khi cha ta đến đó, ông ấy đã gọi ta đến nói chuyện trong căn phòng bí mật của ông ấy, bởi vì giao ước nước thánh được tổ chức 30 năm một lần, chỉ những người đã vào tông sư mới có thể nhận được lệnh bài nước thánh. Cha ta nghi ngờ rằng , nước thánh có thể khiến con người sống mãi là do Thái Dương Minh cung cấp, ta cũng muốn mở ra bí mật của Thái Dương Minh, cha ta đã đi nhưng khi về thì phát điên, im lặng và qua đời trong vòng một tháng. . Chỉ mang về tấm bản đồ vo danh núi này! ”

Mạc Thương Long phiền muộn nói.

” Nếu như vậy thì Tam thúc, người không nên đi, Mạc gia không thể không có người ! Lỡ như người gặp nạn, thì Mạc gia cũng sẽ không qua khỏi…”

Mạc Trường Không lo lắng.

“Ha ha, sống chết có số, ta vất vả nhiều năm như vậy, chỉ vì thánh thủy ước này, làm sao ta có thể từ bỏ được !”

“Thôi, đừng lo lắng nữa, trước khi đi, ta sẽ thu dọn hết chướng ngại cho Mạc gia chúng ta! Mặt trời còn chưa mọc, con cũng mệt mỏi rồi, về nghỉ ngơi trước đi!”

Mạc Thương Long mỉm cười.

“Cảm ơn Tam Thúc Công!”

Ngay khi đó

Tại nhà họ Trần

Ngày hôm qua, ông nội gọi Trần gia tộc vào mật thất, để mọi người hiểu được bảo vật tổ tiên của Trần gia là Thái Dương Đồ.

Trần Hạo cũng ngộ ra.

Tuy nhiên, nó chỉ là để lĩnh hội một số sức mạnh của Long Tượng pháp môn.

Về những người khác thì lại càng không có chút thu hoạch nào.

Bây giờ, Trần Hạo đang ngồi thiền trên sàn phòng, tập thở.

Còn Tần Lâm thì đã đi ngủ từ sớm

Cô ấy quá mệt

Chẳng thế mà ông nội cũng coi chị Lâm như cháu gái của mình.

Bố mẹ và các chị của tôi cũng có ý nghĩ như vậy

Cho nên Trần Hạo chỉ có thể ở chung phòng với Tần Lâm ở hai giường khác nhau.

“Không ?”

Lúc này, chị Lâm như gặp ác mộng.

Mồ hôi đầm đìa, chị không ngừng lắc đầu.

“Gặp ác mộng?”

Trần Hạo cười khổ, định đắp chăn bông cho chị Lâm

” Ngươi là ai ?”

Còn chị Lâm, bỗng lo lắng hỏi.

Cô ấy vẫn nhắm chặt mắt, và trông kinh hãi, như thể … đang mơ thấy điều gì đó rất khủng khiếp …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK