Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Group Zalo: https://zalo.me/g/ibpsuj318

 

 

 

Chương 614: Khám phá về Trần Hạo

Trần Hạo cũng hiểu tính cách của Mã Hiểu Nam, cô ấy có thể tự mình giải quyết mọi chuyện, cho dù không giải quyết được cũng không dễ dàng nhờ người khác.

Hơn nữa, cô ấy cảm thấy xấu hổ vì số tiền mà Trần Hạo đã cho cô ấy.

Cho nên khi xảy ra chuyện, cũng sẽ không lại đi tìm Lý Chấn Quốc.

Nha đầu ngốc này.

Trần Hạo lái xe đưa Mã Hiểu Nam đến trường trung học.

Đem xe đặt ở cổng, hai người đi bộ đi vào.

“Xin chào, Cô giáo Mã!”

Đúng lúc này, một nữ sinh còn chưa về nhà, mang theo cặp sách, vừa vặn đụng phải Mã Hiểu Nam.

 

Cô ta là học trò của Mã Hiểu Nam.

Mặc đồng phục học sinh sạch sẽ thì nhìn cũng thấy xinh nhưng khuôn mặt thì không có tự tin.

Nói chuyện với mọi người, không dám nhìn lên.

Còn chiếc cặp trên lưng thì hơi sờn hơi sờn rồi.

“Mạnh Khê, còn chưa về nhà sao?”

Mã Hiểu Nam quan tâm hỏi.

Còn Mạnh Khê vùi đầu càng sâu.

“Cô giáo, em… em bị trường học giữ lại, biết chuyện người ngày hôm qua ở lại trường học, không có rời đi. Bọn họ nói, đây là bằng chứng! Xin lỗi cô! em biết, khoản tiền kia nhất định không phải người lấy! ”

 

Mạnh Khê hai mắt đỏ hoe, cuối cùng giọng nói như muỗi bay vo ve.

Mã Hiểu Nam cười nói: “Không sao Mạnh Khê, những gì em nói đều là sự thật, cô sẽ không trách em, gần đây điểm của em có chút không ổn định, sắp thi đại học, em phải điều chỉnh lại tâm lý và chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Muộn rồi, Về nhà đi! ”

Mã Hiểu Nam sờ đầu cô học sinh nói.

Mạnh Khê gật đầu, sau đó rời khỏi khuôn viên trường.

Trần Hạo lúc này mới nhìn về phía cô học sinh, nhưng không có ai chú ý tới, Trần Hạo trong mắt lóe lên một tia sáng.

“Cô bé là người có hành vi tốt nhất trong lớp và em ấy là người chăm chỉ nhất trong học tập của mình. Mình sẵn sàng ở lại để dạy kèm phụ đạo cho em ấy. Em ấy làm việc rất chăm chỉ! Nhưng từ tháng trước, tâm trạng của em ấy trở

 

nên không tốt, điều này đã ảnh hưởng đến học lực của em ấy!

Mã Hiểu Nam lúc này có chút lo lắng nói.

“Trên thực tế, em ây không thể chỉ tập trung vào việc học của mình được. Nếu học sinh không tốt và là một giáo viên giỏi, cũng nên quan tâm đến cuộc sống của em ấy. Vì em ấy có phần bí mật có thể khó nói? Hay ở nhà đã xảy ra chuyện gì?”

Trần Hạo nhìn Hiểu Nam cười nói.

“Tiểu Hạo, ngươi có nghiên cứu về nghề giáo à?”

Mã Hiểu Nam cười hỏi.

“Đương nhiên, ta từng là giáo viên dạy học sinh một thời gian? Ta chỉ đọc sách giáo khoa!”

“Phụt!”

 

Mã Hiểu Nam bị anh làm chọc cười.

Cả hai cũng đến ngay phòng hiệu trưởng.

Trước khi bước vào, nghe thấy một người phụ nữ đang lải nhải trong phòng hiệu trưởng.

“Hẳn là cô ấy, đồng chí cảnh sát. Tôi cảm thấy cô không cần điều tra nữa. Tôi dám dùng sự nghiệp của mình làm bằng chứng rằng ngoài cô ấy ra thì không có ai khác. Bây giờ, chứng cứ đã có, và vật chứng. chính là căn nhà mới mua của bọn họ, chuyện mà tôi nói, cách đây không lâu, Mã Hiểu Nam làm sao dám chi nhiều tiền như vậy để mua nhà? Tôi nghĩ, cô ấy đã đưa ra ý tưởng 200.000 tệ này từ lâu rồi. và đây là kế hoạch chi tiết của cô ấy! ”

“Các ngươi căn bản không cần điều tra,cứ trực tiếp bắt đi, nên cho ngồi tù, hoặc xử bắn!”

“Cô giáo Dương Yến, xin hãy im lặng, chúng ta cần bằng chứng để nói chuyện!”

 

Hai vị đồng chí nhìn Dương Yến nói không nên lời.

Lúc này Trần Hạo và Mã Hiểu Nam đã vào phòng hiệu trưởng.

Dương Yến này, nhìn qua đã hơn 20 tuổi. Theo Mã Hiểu Nam, hai người bọn họ được xem là cùng làm việc trong trường.

Chỉ là Hiểu Nam chính thức được kết nạp.

Về phần Dương Yến, ông chồng của cô ấy rất lợi hại.

Vừa bước vào cũng là nhận không ít trọng dụng.

Nhưng thời gian còn dài, năng lực ai mạnh ai yếu xem xét liền biết.

Vì vậy, các lãnh đạo càng sẵn sàng giao phó một số nhiệm vụ quan trọng cho Mã Hiểu Nam vì cô ấy có năng lực.

Thế là Dương Yến nổi cơn ghen.

 

Chưa kể rằng cô ấy đã nghe thấy một tuyên bố.

Bên trong trường học các nam sinh, bình chọn đệ nhất mỹ nữ, thế là cũng là bình cho Mã Hiểu Nam.

Điều này!

Dương Yến nghe xong lời này thì phát điên, cảm thấy cuộc đời của cô ta, chỉ cần Mã Hiểu Nam tồn tại một ngày, thì sẽ có một ngày trời tối, sẽ không bao giờ có ánh sáng.

“Ừ, muộn như vậy mới đến, ta còn tưởng rằng lo lắng ngồi tù, dọa đến trong đêm chạy trốn ? Ha ha, cô còn mang theo một người đàn ông đến làm gì, muốn hù dọa người ta hả. Cũng không nhìn một chút xem lại người đàn ông đó, Hừm! ”

Dương Yến nói.

 

Mã Hiểu Nam không để ý đến cô, đi tới giải thích sự tình cho cảnh sát và hiệu trưởng.

Cuối cùng vẫn chưa có kết luận, nói chung là ngày mai cảnh sát sẽ đến, Mã Hiểu Nam bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng, chỉ cần gọi là có mặt.

Sau đó họ rời đi.

“Hừ, chuyện này không có kết quả cũng không xong, ta nói cho ngươi Mã Hiểu Nam, trước đây ta tưởng ngươi có khí chất, không ngờ lại đạo đức giả đến mức cướp học bổng, lấy sạch của ngươi ta.” Đáng tận lương tâm? như vậy củng được danh hiệu chuyên môn xuất sắc cũng được chọn, ta nhổ vào! ”

Dương Yến lại lạnh lùng quát Mã Hiểu Nam.

“Cụ thể là chuyện gì xảy ra? Trong lòng ngươi nên rất rõ ràng, phải cẩn thận một chút,đừng để cuối cùng đập đầu vào đá!”

Mà Trần Hạo lúc này lại nhìn về phía Dương Yến cười lạnh.

 

Bị Trần Hạo nhìn chằm chằm vào mắt.

Dương Yến đột nhiên nuốt nước miếng một cái..

Mặt cô tái mét.

Mã Hiểu Nam kinh ngạc Trần Hạo, tại sao lại nói cái này?

Trần Hạo nghi ngờ Dương Yến lấy trộm , sau đó vu oan hãm hại?

Nhưng không thể nào, Dương Yến mấy ngày nay đi công tác, không biết là Mã Hiểu Nam đang giữ.

Làm sao có thể lấy học bổng, ngay cả cô ta cũng không biết, chỉ có một người biết.

Dương Yến nghiến chặt răng sau đó.

” Ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi có ý gì? Tự đập đầu vào tường cái gì? Tôi nói cho anh biết,

 

chuyện hôm nay, nếu anh không giải thích,tôi sẽ không để cho ngươi yên ra khỏi khuôn viên trường!”

Dương Yến vội vàng nói.

“Ý của tôi là cô nên tự hiểu. Ngày mai, tôi sẽ đưa ra sự thật của sự việc. Khi đó, tôi hy vọng một số người sẽ đừng khóc!”

Nói xong, Trần Hạo mang theo Mã Hiểu Nam, trực tiếp rời đi.

Còn Dương Yến trong mắt lóe lên một tia dữ tợn.

Vừa chạy ra vừa gọi.

“Chồng à, em gặp rắc rồi, Mã Hiểu Nam không biết ở đâu gọi ra 1 tên tiểu tử, hắn cắn em,phải làm sao đây?”

Dương Yến nói.

 

“Đừng lo lắng, anh sẽ kiểm tra lý lịch của tiểu này ngay bây giờ!”

“Ừm, lần này nhất định phải để hạ được Mã Hiểu Nam . còn về phía học sinh, phải tìm cách khiến cô nhóc đó câm miệng!”

Dương Yến nói

“Mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát!”

Dương Yến nói xong liền cúp máy.

Hơn nữa, sau khi Trần Hạo đi ra, lái xe cũng không về nhà Mã Hiểu Nam.

“Tiểu Hạo, ngươi đi đâu vậy?”

Mã Hiểu Nam hỏi.

“Ta cũng định hỏi ngươi, Mạnh Khê đó ở đâu?”

Trần Hạo hỏi.

 

“Mạnh Khê? Ngươi tới tìm Mạnh Khê sao? Cô bé là một cô cái ngoan, cho dù làm chứng nói thật sự việc,cũng hi vọng cô bé nói ra những chuyện này không cố ý bịa đặt cho người khác, như vậy.” , Trong lòng cô bé không có gánh nặng tâm lý! ”

Mã Hiểu Nam nói.

“Tôi biết cô bé đó là một người tốt, nhưng hiện tại cô bé đã gặp phải chuyện gì đó, rất phiền phức, nếu tiến thêm một bước, có thể sẽ là vực sâu! Cô bé sống ở đâu?”

Trần Hạo hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK