Mục lục
Mở Mắt Thấy Thần Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 773: Thứ chúng ta muốn “Hừm, Trần Hạo, ngươi quả thực khẩu xuất cuồng ngôn, xem ra, không để ngươi mở mang kiến thức một chút tu vi của ta, ngươi cũng không hiểu được khoảng cách giữa ta và ngươi!” Trần Liên Hổ lại cười nói.

“Ngươi là Nhị phẩm tu sĩ a?” Trần Hạo hỏi.

“Không tồi, ngươi còn biết tu sĩ!” Trần Liên Hổ không khỏi trong mắt lóe lên một nét kỳ quái.

“Trần Hạo Thiên đó, là tu luyện bậc nào?” Trần Hạo hỏi lại.

“Haha, Thần Miếu, là tu sĩ trong truyền thuyết gần Ngũ phẩm, đây là cảnh giới mà người thường không thể hiểu được!” Trần Liên Hổ tràn đầy cung kính. “Xem ra trong Trần gia thật sự có cao thủ, hơn nữa còn có Ngũ phẩm đại tu sĩ tồn tại!” Trần Hạo hai tay đan sau lưng.

“Trần Hạo, hỏi nhiều như vậy để làm gì, đợi ta bắt ngươi, giao cho Thần Miếu xử lý!” Lập tức, liền nhìn Trần Liên Hổ vừa bấm kiếm chỉ. Sau đó là một đám Hỏa Diễm nồng đậm tràn ra. Bên ngoài cơ thể hắn, được bao phủ bởi một ngọn lửa dày đặc.

Thân thể vọt thẳng lấy Trần Hạo mà tới.

Có vẻ như một khi bị những bàn tay to này bắt được, như sẽ bị xóa sổ.

Mọi người đều bị sốc trước sức nóng gay gắt.

Lửa khải ma công! Quanh thân hiện lên chân hỏa, có thể đốt vạn vật, một khi bên trong hỏa độc, độc hỏa dính vào, lục phủ ngũ tạng đều bị bỏng! “Trần Liên Hổ này hống hách, ngay cả hắn cũng kinh người như vậy, vậy Trần Hạo Thiên kia đã đạt tới cảnh giới gì?” Vân Hạo Thiên sợ hãi run lên.

Trong nháy mắt, Trần Liên Hổ đã tới trước mặt Trần Hạo.

Trần Hạo vẫn hai tay đút túi quần.

Hỏa Diễm nóng bỏng này, coi như không có gì “Trần đại ca, cẩn thận!” Vạn Tuyết vội vàng nhắc nhở vì sợ hãi.

Trần Hạo lúc này mới khẽ quay đầu lại, đối với Vạn Tuyết gật đầu: “Đừng lo lắng, ta không sao!” Sau đó, Trần Hạo vươn một ngón tay búng ra. Bùm! Một đạo kim quang có ánh sáng vàng mạnh mẽ được phóng thích.

Trực tiếp Đánh thẳng vào Trần Liên Hổ. Kim quang trực tiếp đi xuyên qua. Khói dày cuồn cuộn xung quanh.

“Cái gì!” Trần Liên Hổ kinh ngạc, né tránh cũng đã muộn. bị xuyên qua thân thể..

Máu phun ra cuồn cuộn, trực tiếp bay ra ngoài. Toàn thân càng là trực tiếp nát rữa.

Nằm trên mặt đất với máu khắp mặt.

Chỉ có hai mắt mở to, có nghĩa là hắn ta vẫn còn sống và hắn ta vẫn còn đang bị sốc.

” Ngươi! Ngươi!” Trần Liên Hổ không thể tin được.

Một đám để tử Trần gia phía sau đều nuốt nước miếng, lui về phía sau hai bước. Chỉ cần một cái đánh nhẹ, Trần Liên Hổ này thật sự trở thành thế này? Người đàn ông này thật đáng sợ làm sao.

Mà Vân Hạo Thiên cũng kinh ngạc.

Trời ơi, người này là ai vậy? Trần Hạo đi về phía Trần Liên Hổ một tay đút túi, anh nhẹ nhàng nhấc chân, giẫm lên mặt Trần Liên Hổ, dậm trên mặt đất: “Đồ rác rưởi, ta còn chưa làm thật, mà ngươi đã như vậy rồi, dùng cái gì bắt ta?” Trần Hạo nói.

“Ngươi!” Trần Liên Hổ kinh ngạc nói: ” Nghĩ không ra ngươi lợi hại như vậy, thế nhưng là, ngươi không thể giết ta, ta chỉ là nghe theo mệnh lệnh làm việc, ngươi nếu là thật sự có gan, liền cùng Trần Hạo Thiên trưởng bối xem ai hơn! ” “Đây là chuyện đương nhiên, nhưng nếu ta giết ngươi, ta vẫn phải đánh hắn, Trần Hạo ta vẫn luôn giữ lời hứa, nói với ngươi sẽ giết hết thì ta giết hết! Ta sao có thể thất tín với người được!” Trần Hạo nói xong, chân đập mạnh xuống đất. bùm! Trần Liên Hổ toàn bộ đầu mở ra, giống như một quả dưa hấu lớn, bị một bàn chân bóp nát.

Trần Liên Hổ, hắn còn không có thời gian kêu gào.

Cái chết trở thành một đống thịt.

” Nhanh đi cầu cứu trưởng bối!” Còn lại hơn trăm người, một thấy cảnh này, dọa sợ nổi da gà.

Lập tức, liền hướng bốn phía chạy như điên. “Muốn chạy?” Trần Hạo cười nhạt.

Lúc này, liền thấy Trần Hạo đang nhắm mắt. Ngay sau đó, trên trán hiện ra Đồng tử mắt vàng, ngay khi con mắt màu vàng này xuất hiện, một luồng sáng mạnh trực tiếp phát ra.

Đồng thời cấp tốc bao phủ hơn trăm người này. Bùm Rầm rầm! Ánh sáng vàng bắn xuyên qua cơ thể những người này.

Trong tích tắc, tất cả đều nổ tung và chết thảm.

“A!” Phía sau Trần Hạo, mọi người bắt đầu kêu sợ hãi.

Rốt cuộc, cảnh tượng trước mắt thực sự rất tàn khốc.

“Đạo trưởng, ngươi có chắc là Quỷ đại sư trong tay Trần Hạo Thiên?” Trần Hạo nhắm lại đôi mắt vàng, nhẹ giọng hỏi. “Vâng … Vâng, Trần đại sư!” Lão đạo sĩ dù trải qua mưa gió cũng bàng hoàng khi chứng kiến cảnh tượng đẫm máu trước mắt.

Đồng thời càng sợ hãi một Trần Hạo hung hãn như vậy.

“Được rồi, hãy đưa bạn tôi xuống núi và ổn định nơi ở. Đừng vào núi trước khi tôi xuống!” Trần Hạo nói.

Giọng nói vừa hạ xuống, liền trực tiếp nhìn thấy Trần Hạo bóng dáng biến mất.

Vân Hạo Thiên và những người khác xin nói thêm đôi điều.

Nhưng vào lúc này, lời nói của Trần Hạo như có ma lực, lập tức không thể không chậm trẽ, vội vàng lui xuống núi.

Và núi Huyền Dương, trong một mật thất.

Lúc này, hai hàng người ngồi ở hai bên trái phải. Còn người ngồi trên là một người đàn ông trung niên, gương mặt đậm chất dân tộc. Ở trung tâm của nhóm này, có một nồi dầu sôi.

Bên cạnh vạc dầu, một cụ già đang được giam giữ.

“Quỷ đại sư, ngươi đã hứa với chúng ta rằng khi thời gian thanh tẩy một tháng đến, ngươi sẽ cho chúng ta biết câu trả lời mà chúng ta muốn. Bây giờ, một tháng đã trôi qua. Chúng ta đã tin tưởng vào ngươi, nhưng ngươi đã lừa dối tất cả mọi người, cho nên không có Cách nào khác. Trước mắt chỉ có hai con đường, một là đáp ứng phối hợp chúng ta, hai là, ngươi xem, thủ hạ của ta, có thể sẽ nhịn không nấu ngươi sao!! ” Người đàn ông trung niên đứng đầu nhấp một ngụm rượu, chế nhạo.

“Ha ha, Trần trưởng bối, ta ngày càng già đi và ta đã quên mất những gì ta đã hứa với ngươi lúc đầu. Mà này, ngươi muốn ta hợp tác với các ngươi để làm gì?” Ông già trước mặt, nếu không phải là người quỷ đại sư thì còn có thể là ai nữa? Chỉ là vào lúc này, quỷ đại sư đã bị tra tấn và gầy đi. Nhưng hai mắt vẫn sáng ngời .

“Đầu tiên, ta muốn ngươi nói cho ta biết tung tích của Trần Hạo, ngươi biết, những năm qua, chúng ta đối với Trần Hạo này đã làm rất nhiều. Thứ hai, ta muốn ngươi tìm ra tung tích của những viên đá thiên địa cực thạch, thế nào. Quỷ đại sư đang nói đùa với chúng ta sao? Đừng giả bộ hồ đồ chứ? ” Trần Hạo Thiên lạnh lùng nói.

“ha ha, xem ra ta đã nói với các ngươi rồi, nhưng các ngươi không chịu, nổi nóng nảy cướp đi gia sản và gia tộc của Trần Hạo ,rồi Sớm muộn gì hắn cũng sẽ tự mình tìm tới các ngươi!” “Về phần thứ hai ngươi nói, ta nghĩ sau khi nhìn thấy Trần Hạo, các ngươi nói chuyện với hắn như thế nào đó không biết? nhưng Đương nhiên, đến lúc đó, các ngươi có mệnh lúc đấy ta sẽ nói mới có thể!” Quỷ đại sư cười.

“bùm!” Một người đàn ông trung niên mập mạp, thoạt nhìn thì ăn mặc như nước Nhật, với một thanh kiếm Samurai dài ở thắt lưng.

Hắn vỗ mạnh vào bàn.

“Lão già, không thấy quan tài ngươi không đổ lệ, ngươi cho rằng Trần Hạo là ai, ta liền giết hắn, giống như giết một con kiến!” Người đàn ông hét lên.

” Thức thời, thì nói nhanh lên Trần Hạo ở nơi nào, nếu không, ta sẽ để ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!!” Một người khác sốt ruột hét lên.

Lúc này, mọi người đồng thanh, liền nghe thấy bên ngoài chậm rãi vang lên tiếng bước chân … Âm thanh rất nhẹ nhàng nhưng lại rất rõ ràng, sắc nét khiến ai cũng có thể nghe rõ.

“Ừm? là Ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK